Tặng Thiền Sư Phạm Văn Nhàn
Ông Thế Lữ Nguyễn Thứ Lễ có hai câu thơ đọc lên nghe tê tái cả cõi lòng: Tôi là ai giữa mùa thay đổi ấy, Sao bâng khuâng sao ngần ngại thế này ! Tôi ngờ là ông Vương Duy cũng ba phen bốn bận ngậm ngùi, tái hồn tê phách như thế. Nhưng ông làm khó chúng ta, ông không nói thẳng ra, mà để cho lời thơ lãng đãng giữa trời mây trắng. Ông là Phật Thi, là Vương Ma Cật, thơ ông trùng điệp ẩn ngữ, bàng bạc cõi Không của nhà Phật, mà tuyệt không thấy một lời trong Bát Nhã kinh, một chữ trong Kim Cương điển. Ông có 6 câu thơ ngũ ngôn, thoáng đọc tưởng là ông và một người bạn đang uống rượu chia tay, ngậm ngùi thăm hỏi. Để đánh lừa người đọc, ông đặt cho nó cái tựa là Tống Biệt.
Há mã ẩm quân tửu
Vấn quân hà sở chi
Quân ngôn bất xứng ý
Quy ngoạ Nam Sơn thuỳ
Đãn khứ mạc phục vấn
Bạch vân vô tận thì
下馬飲君酒
問君何所之
君言不稱意
歸臥南山陲
但去莫復問
白雲無盡時
問君何所之
君言不稱意
歸臥南山陲
但去莫復問
白雲無盡時
Bài thơ ấy thích nghĩa ra như sau:
Xuống ngựa uống rượu cùng anh.
Hỏi anh nơi chốn về đâu ?
Anh đáp chẳng được nhưý.
Đi về nằm thõng núi Nam.
Đi thôi, đừng hỏi thêm nữa.