Sông
Cà-Ti (Phan Thiết) – Nguồn: panomario.com
tặng ung thị bạch tuyết, ung thị thu
hà, nguyễn thanh tùng,
phan thiết phạm đình thừa, phan bá thụy
dương …
Về
Phan Thiết thèm ngâm câu lục bát
bạn
ta ơi! Từ Thế Mộng, Hoài Khanh…
con
sông ấy có trôi theo thân phận (1)
có
chở đầy trăng và thuyền cũng đầy trăng.
Về
Phan Thiết thèm ngâm câu lục bát
bạn
ta ơi! Kiều Thệ Thủy, Thế Viên …
buổi
sinh thời thầy trò nhà ngươi cùng ta chén rượu
nay
xa người
ta
không rượu cũng môi cay.
Về
Phan Thiết thèm ngâm câu lục bát
bạn
ta ơi! Tôn Thất Trâm, Tuệ Tâm, Chế Vân …
một
dạo ta về chơi Phố Lầu, Phan Rí Cửa
đêm
mưa rừng trắng mường trắng mán
bạn
ta cùng tập hút thuốc uống ly đen
năm
mươi năm ta chưa gặp lại
ta
bây giờ thất quốc sang bang.
Về
Phan Thiết thèm ngâm câu lục bát
ta
đứng hát cát bụi bay mờ mờ châu thổ
thành
quách xưa ứa lệ dưới chân người
lạnh
ngắt trái tim hồn treo tháp cổ
ma
nương Bình Thuận xuống trăng chơi.
Về
Phan Thiết thèm ngâm câu lục bát
Hoài
Khanh, Từ Thế Mộng, Thế Viên ơi
một
thuở bạn ta làm thơ ngất trời ngất biển
đêm
mưa rừng cuồng lũ nước sông trôi.
Về
Phan Thiết thèm ngâm câu lục bát
chiếc
cầu gỗ em đi về mấy độ
nay
không còn khua nhẹ bước chân quen
sông
Cà - Ti ơi có nhớ thương người
bao nhiêu con nước xa nguồn
thì con sông ấy cũng buồn thế thôi
(2).
Về
Phan Thiết thèm ngâm câu lục bát
Hoài
Khanh, Từ Thế Mộng, Thế Viên ơi
người yêu tôi khóc đêm qua
má hồng lệ nhỏ tay ngà chìm sao
(3)
trời mưa ướt bụi ướt bờ
lạy trời đừng ướt áo Hồ Thế Viên
(4).
Về
Phan Thiết thèm ngâm câu lục bát
vui qua mau sầu ở lại lâu dài
(5).
HẢI PHƯƠNG
tháng giêng 2012
ở san jose
(1)
Hoài
Khanh, Thân Phận, Sàigòn Việt Nam, 1958.
(2)
Hoài
Khanh, Dâng Rừng, Saigòn Việt Nam, 1957.
(3)
Thế
Viên, Người Yêu Tôi Khóc, Sàigòn Việt Nam, 1960.
(4)
Nữ
sinh Phan Bội Châu Phan Thiết tặng thầy Hồ Thế Viên.
(do Hồ Đình Phương trích dẫn, Văn Nghệ
Tiền Phong, Sàigòn Việt Nam, 1957.)
(5)
Tạ
Ký, Sầu Ở Lại, Quế Sơn, Sàigòn Việt Nam, 1974, trang 3.