Wednesday, March 15, 2017

2774. Thơ LÊ PHƯƠNG NGUYÊN Trở lại Phan Thiết


Bãi biển Phan Thiết – Nguồn: hayesandjarvis.com.uk



Chiều Phan Thiết cơn gió nồm biển mặn
Gửi cho trời Phan Thiết nỗi niềm riêng...
Ngàn con sóng cuộn về từ xa vắng
Những tháng năm ký ức nhuốm ưu phiền
                  
Anh dẫu biết em không còn nơi đó
Hoàng hôn buông, ai thầm giục anh về?
Ngôi nhà cũ trong căn phòng nho nhỏ
Có em ngồi thao thức với đèn khuya ...
                
Đêm Phan Thiết có một vầng trăng tỏ
Gió chuyển mùa biển lạnh đến hoang vu
Anh lặng lẽ nghe sóng lòng tan vỡ
Cả không gian như cũng hóa sương mù ...
               
Anh thức dậy cùng bầy chim buổi sớm
(Phương đông hồng ... rực rỡ tiễn anh đây?)
Ôi hạnh phúc giữa bầu trời rộng lớn
Đàn chim kia chiều đến lại quay về ...
             
Hai mươi năm đủ dài bao dâu bể
Đủ lưng trời tròn khuyết vạn lần trăng
Nhưng vẫn thiếu cho một lần gặp gỡ
Của hai người mơ tính chuyện trăm năm ...
                                                 
Lê Phương Nguyên
Phan Thiết 2004