Photo by PCH - Tuy Hòa, January 2012
Cũng
may còn có nơi này,
Để
tôi còn có những ngày bên Em;
Đi
tìm lại chút êm đềm:
Mùa
thu năm ấy bên thềm lá bay;
Cảm
ơn những sớm heo may,
Lạnh
se sắt lạnh, bên này đại dương.
Mười
năm sống kiếp tha hương,
Ra
đi cùng với nỗi buồn Việt Nam.
Đã
qua chưa cuộc điêu tàn?
Đám
mây năm cũ biết tan nơi nào?
Mười
năm nước chảy qua cầu...
Mắt
còn nhìn lại phía sau, quê nhà!
Mơ
cùng tôi nhé, Cúc Hoa:
Chiều
mưa Đức Trọng, Sáng Đà Lạt sương...
Khói
ngày xưa ấy còn vương,
Thấy
quê nhà, nghĩ càng thương quê nhà...
Phạm Cao Hoàng – Lê Phương Nguyên
December
1. 2016
Ghi chú của Phạm Cao Hoàng: thật bất ngờ, ngạc nhiên và thú vị khi nhận được bài thơ lục bát này do nhà
thơ Lê Phương Nguyên gửi sáng nay. Bài thơ có 16 câu - thật ra tất cả đều nằm rải
rác trong 12 bài lục bát Phạm Cao Hoàng viết sau 1975; anh Lê Phương Nguyên đã rút
tỉa và lắp ghép lại tạo thành bài QUÊ NGƯỜI…NGOẢNH LẠI. Thành thật cám ơn anh
Lê Phương Nguyên và xin phép anh post bài thơ cho mọi người, nhất là ban bè cũ ở
Tuy Hòa, cùng đọc. Lại nhắc lời của Bùi Giáng: “Vui
thôi mà”. Rất mong nhận thêm các sáng tác của anh.