Nguồn: Bing image
VỀ
HUẾ
Xa
ròng mười năm
Nay
vửa trở lại
Chuyến
tàu nửa đêm
Xập
xình khó ngủ
Bên
ngoài cửa song
Núi
rừng đồng ruộng
Chạy
qua miền Trung
Nỗi
buồn cây lúa
Những
sân ga ấy
Ngày
xưa ngày xưa
Ai
lên phố học
Ai
chờ giữa khuya
Mười
năm sách đèn
Mười
năm xe đạp
Thân
thiết đường quê
Mưa
dầm tháng lụt
Bỏ
Huế mà đi
Bỏ
đời thương khó
Bỏ
mối tình si
Dưới
chân Thành Nội
Nhiều
năm xa vậy
Thiếu
nữ có còn
Người
mong phương ấy
Một
mùa hư không
Cũng
như em đã
Qua
hết mùa hồng
Chồng
con bận bịu
Khép
mình bên song
Bạn
cũ chờ ta
Nhiều
năm lâu quá
Mê
mãi miền Nam
Lạc
loài bến lạ
Thương
Huế mà đi
Xa
người để nhớ
Thức
giấc xuân thì
Mộng
về như ngỡ
Chào
Huế ta về
Ngày
hương đã dậy
Một
mùa xa kia
Như
là mơ vậy
Chào
Huế ta về
Bạn
ơi đừng hỏi
Người
ơi đừng hỏi
Mười
năm hôn mê
Huế
ơi Huế ơi
Đừng
hỏi đừng hỏi
Lời
nghẹn với lời
Vì
sao vì sao
Vì
sao ngày ấy
Đã
là chiêm bao
Huế Tháng 8/2013
Ở
HUẾ
Mặt
trời dậy sớm
Lúc
năm giờ
Nhìn
qua bên kia sông
Gia
Hội còn mờ
Cầu
nghiêng bóng nước sông Hương
Chìm
bao năm tháng
Nhà
Viêm Tịnh ở Hàng Bè
Đường
bờ sông im vắng
Những
con đò xuôi đâu
Đêm
không còn lao xao sóng lặng
Bao
cuộc đời
Đã
tắp bến nơi nao
Hay
vẫn long đong cùng mây trắng
Cà
phê Bon ngồi dăm ba người bạn
Lê
Ngọc Thuận ở Mỹ Chánh vào
Buổi
xuân thời qua từ nhiều năm
Nhiều
năm ấy bao buồn vui
Những
ngày tang trắng thất lạc nhau
Mùa
binh biến năm xưa không bao giờ phai kỷ niệm
Những
cuộc đời những con người và những bí mật
không hề khai quật
Bởi
tiếng gọi của lương tri
Huế
năm ấy u buồn
Những
người con không trở lại
Về
Túy Vân sơn
Qua
cầu Trường Hà
Quê
hương người mẹ già 96 tuổi
Có
thấy người con phương xa về
Huỳnh
Ngọc Thương
Một
chút tình phơi bên hàng chè tàu
Những
năm thơ ấu như huyền thoại
Cuộc
đua tranh của đời sống
Đã
mất đi tình người tình bà con chòm xóm
Chỉ
còn là tiền là lợi lộc ẩn mình dưới vỏ bọc ngụy trang
Làng
quê dầu có nhiều thay đổi
Những
con đường bê tông
Đã
bịt kín những lối về ngày xưa hương thơm mùi đất ẩm của ngày hè
Nhìn
thấy cửa Tư Dung
Núi
Mu Rùa – nơi dừng chân của huyền thoại công chúa nhà Trần
Một
trang lịch sử bồi hồi của cuộc tình đất nước
Chiều
ghé tháp Chàm Phú Diên
Được
xây từ thế kỷ thứ tám của dân tộc Chiêm
Khi
chưa là sính lễ cầu hôn của Chế Mân
Khi
đất phía Nam chưa khai phá
Công
trình còn dở dang
Dấu
vết một thời biến loạn
Cháo
thơm mùi gạo đỏ
Bên
lề đường sớm mai
Trước
gallery anh Vĩnh Phối
Đường
Bạch Đằng
Cô
bán hàng xinh tươi thơ ngây trước câu đùa vui của khách
Cũng
ngon như bún Mệ Kéo
Khách
không ngớt ra vào chờ đợi
Ngày
của Huế bắt đầu
Bên
cà phê trước tòa soạn báo Sông Hương
Những
người bạn của thời xưa vừa gặp lại
Những
ngày áo trắng sân trường
Với
tình yêu mơ màng người bạn gái cùng lớp
Bài
thơ theo chân người dọc đường về bao nhiêu năm tháng
Mãi
mãi chỉ là lời tỏ tình âm thầm của giấy trắng
Thăm
người em gái chợ Đông Ba
Mới
hôm nào nay đã ba con
Miệng
vẫn cười xinh giữa rừng hàng nhôm nhựa
Những
ngày vui chung dưới một mái nhà
Năm
một chin bảy mốt trong phủ Gia Hưng
Tôi
đã ra đi về phía Nam để lại một mối tình trong sáng
Đẹp
ngời cung điện cố đô xưa
Về
làng Chuồn
Quê
hương thơ ấu
Tuổi
mười hai mười ba
Mỗi
chiều đi dạo dọc con đường làng với Quảng
Cuộc
tình của dì Lạc
Những
ngày nắng Huế cùng dì đạp xe đạp đi học ở Bồ Đề hữu ngạn
Làm
bao nhiêu bài thơ về người bạn gái cùng lớp
Không
nhớ hết những kỷ niệm
Như
hai cây vú sữa vườn nhà Ngoại đã không còn
Và
cây ổi trước sân nhà ông bà Nội đã biến mất
Mang
theo vị hương dịu ngọt của thằng bé thuở xưa
Khúc
hát êm đềm của đồng quê ngày ấy
Chỉ
còn lại ngôi mộ song thân nằm đây
Trên
cánh đồng làng bát ngát
Qui
cố hương – bài ca muôn thuở của cuộc đời
Những
con đường thành phố Huế nhiều cây xanh hơn
Nhưng
không khuất lấp được những kỷ niệm quá khứ
Những
cửa Thành được trùng tu xây mới bê tông
Nhưng
không sao làm quên được màu rêu phong cũ
Khu
Đại Nội đông vui rất nhiều đoàn du khách nước ngoài
Không
dễ có khoảng trống lặng im âm trầm hoàng triều cố cựu
Những
buổi trưa tìm đến hàng cơm Chị Tẹo
Ăn
cá bớp kho xấp
Hay
dĩa thịt luộc tôm chua
Canh
cá kình
Hương
vị Huế thấm dần trong da thịt
Ở
Huế mà như không ở Huế
Những
mối tình ở trên mây
Như
sự yêu đương phù phiếm của Nguyễn Miên Thảo
Hay
cuộc tình hai vợ của Nguyên Quân
Như
chàng thanh niên Huế ngày xưa tự làm ảo thuật với mình
Bằng
những hẹn hò hoang tưởng
Tội
nghiệp những quán cà phê bên bờ sông Hương
Làm
chứng nhân cho lời tỏ tình của những chàng thi sĩ mơ mộng
Ở
Huế mà như không ở Huế
Tôi
lướt qua ngày và đêm trên đôi cánh giữa trời mây
Lâng
lâng ngày trở lại
RỜI HUẾ
Lên xe
Ngày sẽ vơi dần
Con đường phía trước
Lời chia tay
Ngại ngần nửa cuộc
Thấp thoáng chiếc khăn thêu
Vẫy theo chiều tắt nắng
Loài chim trời có nhớ thương nhau
Hẹn một ngày hè ấm áp
Bốn phương hề nhớ một phương
Mắt hoài xa xứ
Mười năm cơn mộng tàn tro
Bay phất phơ mùa gió nổi
Thăm người sau trước xưa nay
Thời gian còn ghi dấu
Khi về cùng Huế mơ say
Chất ngất những ngày hội lễ
Khi đi cùng Huế ngây ngây
Mùa vui thoáng chốc
Xe qua đèo dốc miên man
Xa dần nơi yêu dấu ấy
Mười năm bỏ lại bên lưng
Một trời âm vang vời vợi
Sớm nghe tiếng bước của ngày mai
Ngày mai ngày mai
Xốc lên vai hành trang vội
Theo với dòng đời
Tạm biệt Huế như chưa bao giờ nói thế
Đã bao giờ quên Huế được phút giây
Đất trời có khi dời đổi
Nhưng ta vẫn cứ như lòng
Xe đi xa dần nơi chốn ấy khuất rồi sau một
khúc quanh
Mà tình ta vấn vương ngậm ngùi ở lại
Thêm chút phấn hương cho ngày đã hết
Thêm tiếng ngân lòng cho mênh mông
Hẹn về mai mốt nọ
Trăm năm một mối tình nồng
Huế 01
- 08/8/2013
XA
HUẾ
Nếu
không có ngày lưu lac
Sao
ta mong một chuyến về
Cầm
tay người nghe đã khác
Màu
da rám nắng chân quê
Ngày
vui xa chung rượu nhạt
Những
năm hương lửa ấm nồng
Đời
ta áng mây phiêu bạt
Buồn
dài những núi cùng sông
Thương
ai mơ ngày mai ấy
Ngày
mai ấy của sử xanh
Lời
yêu thơm lừng ngầy ngậy
Hương
hoa những lá cùng cành
Đã
về làm khách chốn cũ
Bồi
hồi âm vọng ngày xưa
Người
chờ ta nơi cửa Phủ
Gầy
hao dáng của ngày xưa
Xa
Huế sầu ta đất khách
Trà
vơi sớm tối cuộc đời
Xuồng
ghe một vùng lau lách
Muôn
trùng tiếng gọi ngàn khơi
Mưa
nắng miền Nam có lẽ
Buồn
vui với gió sông hồ
Hẹn
người lời nghe như khẽ
Vang
âm qua mấy núi đồi
Xa
Huế nhiều năm rồi nhé
Từ
khi tạm biệt thời xuân
Bến
đâu là bờ tắp ghé
Nơi
đâu là chốn nương thân
Ta
đi dễ nào quên được
Huế
của lòng ta Huế tự ngàn xưa
Xa
người sao tình ta quên được
Yêu
của ngày xưa Em ấy ơi
TỪ HOÀI TẤN