Wednesday, October 19, 2016

2531. MANG VIÊN LONG Truyện ngắn MỘT CHỖ CHO NGƯỜI TRỞ VỀ


Bánh tráng cuốn thịt luộc Bình Định - Ảnh: google image


            
Ngôi nhà từ đường của gia đình chú Tám Tiến nằm trong một khu vườn rộng, được bao bọc bởi hàng rào kẻm gai, dây leo đã phủ rợp xanh um từ thuở nào, nhưng lọt sâu trong xóm. Chú Tám - Tiến nói với Kha: “Cháu coi thu xếp về đây ở với chú cho vui, hiện thời mầy là cháu đích tôn, sẽ thừa hưởng khu vườn và ngôi nhà nầy, không còn đứa nào nữa cả!”. Kha cười: “Thằng Minh không chịu về sao, chú?” - “Ôi, đừng nhắc tới thằng đó. Nó là trưởng nam của chú, nhưng cứ  ưa ở…ngoài đường thôi!”.
           
Kha nghĩ Minh không về giữ ngôi nhà từ đường này cũng là phải: Nhà ở sâu trong xóm vắng, cách đường bê tông liên xã, vợ con nó sẽ làm ăn thế nào khi về chui đụt ở đây? Chẳng lẽ đi học, nhận bằng cử nhân khoa văn, rồi về nhà lãnh hai sào ruộng cho hai vợ chồng, với khu vườn trồng rau, trồng cây ăn trái, và mấy con heo, con gà như chú Tám Tiến, mà rung đùi làm thơ miết được sao? Kha nghĩ, chưa có thời nào lãng phí bằng cấp như lúc nầy, và cũng chưa có thời nào bằng cấp hạ giá như lúc nầy! Có lần Kha đã nghe Minh tâm sự: “Thời nay, nơi nào sống được thì ở, đất lành chim đậu; nghề nào kiếm ăn được thì làm, chứ ôm giữ cái “quê nhà” quạnh hiu nầy, thì sống sao nổi? Một năm, vợ chồng con cái em về thăm hai lần, vào dịp lẽ Vu Lan và Tết, là vui rồi!”.