Trong ảnh: Mang Viên Long
Photo by PCH – Quy Nhơn, August 2016
Ngôi nhà nằm thụt trong
con hẻm ngắn trên đường được gọi là số 1, nhưng chỉ là đường đất, có rải đá sỏi
không đều, và là con đường vắng vẻ nhất của thị xã! Phía bên kia đường, nhiều
đoạn chưa có nhà cửa, là những bờ tre xanh, những bến ghe nhỏ mở ra sông Chùa;
yên tĩnh, lồng lộng gió. Lần đầu tiên theo Nguyễn đến xin ở trọ nơi đây, Bích
đã cảm thấy yên tâm, vui thích vì sự yên tĩnh của quang cảnh, khi anh đã sống ở
một thành phố náo nhiệt, xô bồ quá lâu. Chiến tranh đã dồn người lên phố chợ, tạo
thêm hỗn loạn, ồn ào. Con đường quạnh vắng nằm bên dòng sông êm ả đã làm cho
Bích càng yêu mến thêm cái thị xã còn nhiều nét dễ thương, thơ mộng nầy.
Hai tuần đầu đến thị xã để
nhận nhiệm sở, Bích đã tạm trú nhà một người chú đồng hương trên đường phố
chính Trần Hưng Đạo nhộn nhịp, nên anh đã rất áy náy, mong tìm một nơi yên vắng,
để không làm phiền người chú đồng hương tốt bụng. Lòng tốt nhân thế bao giờ
cũng có giới hạn. Bước quá giới hạn ấy, là điều mà xưa nay Bích đã hết sức cố
tránh. Nỗi lo lắng của Bích được cộng thêm kể từ ngày cô con gái của người chú
đồng hương nọ từ Saigon trở về, vì đã xin được việc làm ở Ty Ngân khố. Thảo -
tên cô gái vừa tốt nghiệp trường tài chánh, lại được mẹ thu xếp ở ngay trên tầng
lầu, cạnh phòng của Bích! Hằng ngày lên xuống, ra vào, đều thấy mặt nhau…
Một hôm, đi dạy về, vừa mở
cửa phòng Bích đã thấy một chiếc lọ sành trắng muốt, cắm một nụ sen hồng tươi tắn,
trông rất gợi cảm. Bích biết là do bàn tay nào đã trang điểm cho chiếc bàn làm
việc của anh, nhưng không thể mở miệng nói lời nào, dầu chỉ là lời cảm ơn gọn
gàng. Lần đầu trong đời, Bích thấy rất khó xử. Tình yêu vẫn còn là một cái gì
mơ hồ, xa lạ với anh sinh viên nghèo vừa mới ra trường. Suốt những năm được đến
trừơng, Bích đều đã phải tự lực, chỉ biết cặm cụi đèn sách lúc được rảnh việc
kiếm ăn, bởi nếu chẳng may thi hỏng, thì sẽ tức khắc bước vào những ngõ cụt đã
đành sẵn cho tuổi trẻ như anh. Sau đợt thi tú tài toàn phần chỉ hai năm, Bích
kiểm lại, đã thiếu mất nhiều bạn bè! Họ đã chết tức tưởi ở tuổi 22, 25 - khi
chưa được biết yêu là gì!