Hồ Xuân Hương một sáng sương mù • Photo by PCH – Đà Lạt,
August 2016
...
Đến
gần nửa đêm, Cúc Hoa tỉnh thuốc mê và đã có thể gượng nói chuyện với tôi.
-
Em có nhớ mọi việc xảy ra như thế nào không?
-
Em chỉ nhớ là mình lái xe chạy trên đường Westfields, qua khỏi bưu điện
thì không biết gì nữa.
-
Em thấy trong người thế nào?
-
Đau nhức và ê ẩm khắp người. Em bị thương có nặng không anh?
-
Chân trái em bị rạn hai chỗ. Chiều nay họ đã mổ và chỉnh sửa phần
bị rạn ở xương chậu.
-
Chừng nào họ mổ chỗ còn lại?
-
Họ nói phải theo dõi sự hồi phục và sức chịu đựng của em rối mới tính
tiếp.
-
Liệu sau này chân em có bị tật hay không?
-
Không đâu em.
Tôi
nói để Cúc Hoa an tâm chứ thật ra chỉ có trời mới biết rồi đây
Cúc Hoa sẽ như thế nào.
Cúc
Hoa trầm ngâm, im lặng hồi lâu.
-
Em đang nghĩ gì?
-
Em buồn quá . Hết chuyện này đến chuyện khác. Muốn yên mà vẫn không yên.
-
Em cứ bình tĩnh, mọi việc rồi cũng sẽ ổn thôi.
-
Em nhớ Đà Lạt. Mai mốt lành bệnh anh đi với em về Đà Lạt anh
nhé.
- Ừ,
anh sẽ đi với em. Sao em lại nghĩ về Đà Lạt trong lúc này?.
-
Thật ra, không phải lúc này, mà lúc nào em cũng nghĩ về Đà Lạt. Em
tìm thấy sự bình yên ở đó.
-
Anh cũng nghĩ như em.
-
Anh ơi. Anh hát em nghe bài GỬI EM, ĐÀ LẠT đi.
Vẫn
là một Cúc Hoa đầy chất lãng mạn trong bất cứ hoàn cảnh nào nên tôi
không ngạc nhiên về đề nghị này. Đứng bên bờ vực tử sinh.
Vẫn nghe em hát bản tình ca xưa. Lúc này đây, trong nỗi đau đớn
tột cùng của Cúc Hoa, tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì để nhẹ bớt
đi nỗi đau của nàng, huống chi là hát một bài hát. GỬI EM, ĐÀ LẠT là bài hát
tôi viết cho Cúc Hoa khi chúng tôi mới quen nhau.
Tôi
hát nhỏ, vừa đủ cho Cúc Hoa nghe.
sáng
nay mưa đã về
ngàn
thông xao xuyến khách phương xa
hỡi
cô em Đà Lạt
về đâu?
tôi
muốn theo về với người
mưa
cho đôi má em hồng
mưa
cho đôi mắt nai tròn
mưa
bay qua cõi vô cùng
và
tôi bay giữa mênh mông
mưa
âm vang suốt bên đời
mưa
lang thang mấy phương trời
mưa
qua như dáng thu người
đời
vui thêm tiếng em cười
sáng
nay mưa đã về
vườn
kia hoa nở đóa tương tư
gửi
cô em Đà Lạt
bài
thơ tôi viết khi về với người
Cúc
Hoa nói nhỏ:
-
Cám ơn anh.
...