Cầu
Trường Tiền (Huế) – Nguồn: panoramio
Khi
đi trên đường bờ sông
Dấu
tích buổi lễ hội đã tàn
Nhưng
những chị bướm vàng vẫn khoe sắc
Trong
ánh nắng cuối ngày
Có
mùa thu không ở Huế
(hay
chỉ là cơn hoang mộng yếu ớt của mấy ông già hoài cổ)
Những
người năm ấy trên đường đi bộ Nguyễn Đình Chiểu
Chiếc
áo dài sắc tím của những cô gái phố cổ
Đâu
đó vẻ nhạt nhòa
Triều
đại cũ đang được khơi dậy
Buồn
Như
bao đời xưa
Buồn
Như
sự bất lực của những ông vua đã khuất
Buồn
Như
sự tàn lụi kéo dài qua tháng năm
Những
ngày ở Huế không có đôi mắt em dõi theo
Bởi
em đã qua đời từ ngày ấy
Ngôi
nhà ở thượng thành không còn thấy bóng dáng ngồi trên chiếc xích đu
Vẻ
xuân mọng thời con gái
Không
có những ngày mùa đông sớm em phong phanh áo lụa đạp xe qua cầuTrường Tiền
Hẹn
hò ở dốc Nam Giao
Trong
ngôi nhà gỗ ấy
Mưa
lất phất ngoài cửa sổ
Nơi
chúng ta có những nụ hôn ngọt ngào
Ấm
cả mùa đông dài xứ Huế
Em
đã qua đời Huế đã qua đời
Buồn
Như thiên cổ
Những
ngày ở Huế loanh quanh bờ sông
Một
mình như vẫn thế
Mây
mù với không gian đầy hơi nước
Những
chiếc thuyền câu lẻ loi ven sông
Một
dáng người lom khom trong quá khứ
Như
nhớ như thương
Đền
đài phế tích
Tôi
trở về vào giữa mùa thu
Một
chuyến về bình thường và lặng lẽ như bao kẻ
Khi
máy bay đáp xuống Phú Bài
Có
một nỗi ngậm ngùi không dưng
Bao
nhiêu năm rồi
Bao
nhiêu đổi thay rồi
Ôi
bầu trời quê hương tôi vẫn trời xanh mây trắng
Chỉ
có người tôi yêu
Đã
không còn nữa
Những
ngày ở Huế
Thường
đi dọc bờ tường bên sông Hương
Như
một người khách lạ
Hình
như tôi đã ra đi từ năm đó
Nhiều
năm sau trở về
Không
có gì vui
Cũng
chẳng viết nổi một bài thơ
Từ Hoài Tấn
Huế
16 – 20/9/2016