Friday, June 10, 2016

2363. BÙI GIÁNG Bốn bài thơ không đề


BÙI GIÁNG
Bốn bài thơ không đề


Chân dung Bùi Giáng
dinhcuong - 1994


1.
Chuyến xe buýt chạy đầu tiên
Chiêm bao thấy một thuyền quyên mỉm cười
Thịnh triều cung bậc đười ươi
Giậy lừng bờ cõi mỉm cười với hoa
Thịnh hành phố thị thiết tha
Du dương trái đất khề nhà tròn vo

2.
Một năm là mấy trăm ngày
Lần khan nhớ mãi hội này hội kia
Năm canh tim máu bốc tia
Hồi khan cấm nguyệt chia lìa vũ lâm
Mùa xuân xây dựng trầm trầm
Mùa thu thế hệ vơi tầm tuần trăng
Cô nương hình ảnh thường hằng
Máu tim kỳ vỹ lạ quen nhìn người

3.
Phiêu bồng chin bệ trở cơn
Lầm than cựu địa cung đờn trùng du
Trùng lai ân bộc khôn bù
Tử sinh liều giữa tuyệt mù phục sinh
Giấn thân kỳ vỹ lênh đênh
Phiêu bồng cá sóng mệnh đền bồi thu
Trang mờ khách địa trầm phù
Tờ rung Hoa Tạng rụng Phù du Hoa
Phiêu linh mặc ngoại chan hòa
Niềm đau khách địa từ ta tặng người
Niềm vui cố quận tươi vui
Điệu mừng rỡ gọi tiếng ngùi ngậm kêu
Thu sang thổi gió bay vèo
Trông ra ngọn cỏ dấu bèo lá cây
Tưởng người dưới nguyệt ngân dài
Tuyết tan đầu sóng điệu tài tử qua
Lỡ từ lạc bước bước ra
Chết từ sơ ngộ màu hoa trên ngàn
Tuyết ngày đông giá góp vang
Ngành Sim Lục Đóa muộn màng Tường Vy
Chép tờ thạch lựu từ by
Hồn Ca Vũ Địa lối về Long Quân
Xuân Kỷ Tỵ Hội tưng bừng
Hồi sinh non nước lẫy lừng Việt Nam
Tới nay từ bấy giang san
Lưu ly khách địa hội đàm vu sơ
Tưởng bây giờ là bao giờ
Tài hoa tuyệt đỉnh bao ngờ cô nương
Tuôn ra từ độ Mưa Nguồn
Ngựa xưa bốn vó điệu cuồng còn bay
Chép tờ Địa Lý đầy vai
Hung tâm thục nữ thiên tài thuyền quyên
Mép bờ nước gội Thiên Duyên
Thiên đường quyết thể mộng mien man chờ
Chép câu quy cấn tặng hờ
Linh hồn tiêu diệt một giờ d8i qua
Trận về tầm nã mưa sa
Màu Mai trúc mọc chan hòa Việt Nam
Việt Nam – Nam Việt hội đàm
Còn nguyên phố thị mơ màng bình nguyên
Trăng Châu Thổ Nguyệt Kim Tuyền
Chép tờ Kim Hải thuyền quyên xa vời
Hồn tuyết địa gió mây giời
Băng thiên kỳ vỹ rạch ròi tủy xương
Chiêm Bao Thần Nữ Phi Thường
O bồng thánh thể … (*)

(*) Câu cuối Bùi Giáng viết chỉ có 4 chữ rồi dừng ngang ở đó.
Có lẽ thi sĩ lãng đãng, viết mới nửa câu rồi bỏ dở… (Chú thích của PCH)

4.
Anh chỉ có một mối buồn duy nhất
Cùng với em muốn chia xẻ ít nhiều
Em không thuận theo u sầu mặt đất
Vì yêu em anh cảm thấy muôn điều
Không nói được vì chưng ôi chẳng nhẽ
Nỡ nào em! Tình duy nhất u buồn
Không nói được những tâm tình quạnh quẽ
Ồ thưa em! Ồ mất hút cội nguồn

Bùi Giáng
(PCH đánh máy lại từ tập bản chép tay của tác giả 
do nhà thơ Phạm Nhuận lưu giữ).