Wednesday, February 24, 2016

2132. Thơ ĐINH TRƯỜNG CHINH Có những giữa khuya loay hoay vấp câu thơ buồn


Ảnh PCH - April 2015



1.

Có những giữa khuya, đọc lại
875 bài thơ Đinh Cường (*) .
có những đoạn ghi
là tiếng rơi của Lặng Im .
Như Phạm Công Thiện đã viết :
"Trên Tất Cả Đỉnh Cao Là Lặng Im"
mà sao
lặng im cũng là đáy vực ?

Có những giữa khuya, như ngày nào
3 giờ sáng người thi sĩ ngồi dậy
bật ngọn đèn
ngồi im chơi vơi
như đêm. cũng nằm im.
nghe cánh rừng rơi đầy sao ...

Làm sao có thể sống hết một mùa đông?
như con chim đỏ bay chuyền qua
những chiều tuyết lớn
hát một mình.
Hay thử chôn hết nỗi buồn mình
dưới tuyết.
thử chôn ký ức rực màu
vào một rương đêm lãng quên
nào đó.
như con sóc ngoài kia
chôn những hạt đậu qua mùa lạnh
rồi không bao giờ tìm thấy nữa.

(& bi kịch của chúng ta,
phải chăng, là luôn tìm thấy dấu /
luôn lần tìm về kho tàng ký ức
đã chôn dưới rương đêm ?)



2.

Có những giữa khuya .
gõ. gõ từng nhịp
nghe hơi thở của chữ
đang rải xuống những điều
chỉ có thể nói  cùng bóng mình -
chiếc bóng gãy đôi
trên bức tường câm
từ ngọn - đèn - im - rơi , cũ .

"& đôi khi
muốn đặt xuống, đá đầu  mình
lăn lóc vào góc tường,
rồi buông nằm.
Như những giữa - khuya này
đọc lại
875 bài thơ Đinh Cường.
vấp vào
những câu thơ làm rơi thầm nước mắt :

"bật ngọn đèn
tìm tiếng im rơi" (**)


Đinh Trường Chinh 24.2.2016

(*) Blog Phạm Cao Hoàng
(**) "..tắt ngọn đèn,  nằm im chơi vơi
bật ngọn đèn tìm tiếng im rơi …"
("IM", thơ Đinh Cường)