Tuesday, December 8, 2015

2180. Thơ PHẠM CAO HOÀNG Giáng Sinh ở Việt Nam


T   H   Ơ     T   H   Ờ   I     C   H   I   Ế   N     T   R   A   N   H

Nhà thờ Con Gà  (Đà Lạt)
Ảnh chụp năm 1963 – Nguồn: kienthuc.net.vn



nghe trong tiếng nhc vàng réo rt
gót chân ai b
ước xung bên đi
c
trn gian n hoa thơm ngát
hãy cùng nhau quì xu
ng đi tin Người

ly Chúa tôi đêm nay Người đã đến
m
ưa ngoài tri đang tt gia hn tôi
tim có se nh
ưng máu tôi vn chy
đ
i bun tênh vn mm môi cười

gia phù vinh có khi bun a máu
s
ng như là đã chết gia vô tăm
v
n biết Người có trái tim nhân ái
m
t đt này còn đi phúc Người ban

vn biết Người sáng danh Thiên Chúa
trong h
n tôi là bóng mát hin linh
nên đêm nay tôi nghe lòng ph
ơi phi
dù phúc kia đâu ph
i riêng mình

ly Chúa tôi đêm nay Người có thy
đ
ường tôi đi lp lp m bia xanh
có ph
i sng là t mình hy dit
t
lưu đày gia biên gii phân tranh

có phi sng là rơi nước mt
khóc ng
m ngùi bên nhng di khăn tang
Chúa tôi
ơi Người có nghe tiếng súng
n
bên tri hiu ht git mưa sương

tôi vn đi mt ngày được thy
chút yên bình c
a thu xa xưa
và trên c
ánh đng thơm lúa chín
cánh di
u bay trong gió dt d

tôi vn mơ có mt chiu tr li
nh
ng con đường rn rã bước chân quen
hay gi
a lòng heo may tháng chp
ti
ếng còi tàu gic giã đêm đêm

nhc vn tri bên b vô tn
hãy cúi đ
u ch đi phút linh thiêng
dìu d
t tiếng thánh ca trong mưa bc
nghe vang vang trên m
t đt ưu phin

ly Chúa tôi đêm nay Người đã đến
trong h
n tôi hoa n đóa nhim mu
trăm năm sau d
ưới tri cô đc
t
ơn Người này mt trái tim đau


Phạm Cao Hoàng
1970