Tuesday, December 8, 2015

2179. NGUYỄN QUANG CHƠN Dời mộ ông bà


NGUYỄN QUANG CHƠN
Dời mộ ông bà

Nguyễn Quang Chơn
Ảnh PCH - Virginia, June 2015



Ba má mất đã lâu. Ông anh trưởng nam cũng vừa ra đi được hơn trăm ngày. Việc thờ cúng, mả mồ, bấy lâu nay mình vẫn chăm lo, nay lại thấy cần tập trung hơn. Bởi mình cũng đã già. Mà lũ cháu con thì tứ tán khắp nơi, lại sống đời hiện đại. Làm sao để chúng vẫn giữ nếp nhà, vẫn biết đến mộ phần tiên tổ ông bà, là điều đáng quý!...

Ông thân mình là một người tuyệt vời cả trong gia đình, dòng tộc, và xã hội. Sinh thời, ông là người làm ăn giỏi, một nhà thầu đê đập có tiếng ở miền Nam. Ông hiền lành đức độ, chăm lo cho cả họ hàng, giúp đỡ hết bà con làng tộc. Sau 75, ông rủ bỏ tất cả vinh hoa, phú quí, về quê xây nhà phụng dưỡng cha già, lập trường, xây chùa, dựng miếu cho thôn xã. Ông như một già làng...

Mình đã có những câu đối tặng ông ngay khi ông còn sống. Nghĩ cũng không ngoa

Công như núi. Đức như non. Thọ với cháu con một nhà vinh hiển
Ơn tựa biển. Nghĩa tựa trời. Thác để lại đời tiếng thơm muôn thuở

Lúc ông đã xế chiều. Mình hỏi ông có mong ước gì không? Ông bảo ba chỉ muốn nhìn những mộ phần nhà mình trùng tu đẹp đẽ. Và mình đã phát nguyện trùng tu tất cả để người vui. Từ mộ ông bà tổ, đến cố, đến các anh chị em. Và, mình xây kim tỉnh cho ông  bên mộ mẹ mình đã yên ấm từ lâu. Ông đi xem một lượt. Cười vui, rồi nói. Chừ ba mãn nguyện rồi. Nhưng ba muốn có một câu đối trên mộ ba má, con làm được không. Lòng rúng động, mình đọc ngay câu cho ông duyệt, giữa mộ phần mông mênh

Đất vĩnh viễn chở che thân xác mẹ
Trời thiên thu ôm ấp hiển linh cha!

Ông gật gù. Hai cha con thong thả bước về nhà khi trời vừa tắt nắng!...

Bây giờ, nghĩ đến mấy ngôi mộ của ông bà cố, ông bà nội rời rạc mỗi vị mỗi nơi. Vị hiu hắt trong vườn nhà người ta, cạnh bếp, cạnh chuồng gia súc. Vị cô quạnh trên rừng cây âm u khuất nẻo. Vị lạc loài trong khu mộ xa lạ mông lung... Nhân mộ bà nội bị sập vì đất trôi, mình bàn với anh chị em xin qui tập bốn ngôi này về trong nghĩa trang gia đình, trong khuôn viên ba đã mua từ trước, nơi nay ba mẹ, chú thím, anh chị em mình nằm..., để những cụ ông, cụ bà được kề cận nhau, được đoàn tụ cùng con cháu...

Chọn ngày lành tháng tốt. Khi những xẻng đất làm lộ hình hài, lòng mình thấy xót xa khi nhìn những rễ cây bám chặt vào đám xương tàn, gỡ ra cả đống bùi nhùi. Có ngôi chỉ còn những đất đen! Nghẹn ngào... Chả thế mà mấy anh em trong nhà cứ hay đau đầu, nhức cốt!... Và càng thấy cái sắc sắc không không trên cõi đời này...

Một ngày vất vả từ năm giờ sáng đến chiều tối thì đã đưa được các cụ về nơi cư ngụ mới bình an. Thân mình mệt nhoài mà lòng mình thanh thản. Vậy là nếu một mai, mình có bất đắc dĩ ra đi, con cháu cũng dễ dàng  biết được hết mả ông, mộ bà, chỉ về một nơi khói hương là đủ, khỏi phải tìm tới tìm lui. Và các cụ kể từ đây, sẽ ngày ngày gặp nhau, vui vẻ lai rai hưởng những hương hoa, men rượu, hơi trà..., phò hộ cháu con an lành, phúc thọ!... 

Nam mô A di đà Phật! 

Nguyễn Quang Chơn 
December 8, 2015