PHẠM THỊ ANH NGA
Dịch giả Bửu Ý
và những chuyến du hành chữ nghĩa
Chân dung Bửu Ý
dinhcuong
Giới văn học
nghệ thuật trong Nam ngoài Bắc cũng như những người từng là học trò của ông thường
nói với nhau, tưởng như đùa nhưng lại rất thật, rằng đến Huế mà chưa ghé thăm
ông thì coi như là chưa đến Huế, gì thì gì vẫn cứ ... thiếu. Ông là Bửu Ý, một
nhân vật Huế không còn xa lạ gì đối với người trong nước và ở nước ngoài. Một con
người luôn thao thức về những chân giá trị và sự tồn vong của văn hóa Huế, về bản
sắc con người Huế. Ông cũng là một người đậm chất Huế hơn bất kỳ người Huế nào
khác. Vì nhiều lẽ.
Giữa những
đua chen đời thường, đôi khi đến mức nhiễu nhương, tiêu cực, ông chọn cho mình
một phong cách sống, một đường đời riêng, ung dung đĩnh đạc, không ưu tư và không
để mình vương vào vòng cương tỏa của những danh xưng Nhà giáo ưu tú, Nhà giáo
nhân dân..., cả những học hàm học vị vốn được đám đông hết mực đề cao, xem như dấu
chỉ độc tôn của đẳng cấp. Gọi ông nhà Nhà văn, Nhà báo, Nhà văn hóa, Dịch giả, Đạo
diễn kịch, Nhà giáo dục … đều đúng cả, dẫu cho ông chẳng bao giờ màng đến “nhà”
hay “giả” nào. Ông chỉ thích tuyền là … Bửu Ý. Nhưng cái tên ông tự nó đã bao
hàm một chân giá trị. Rất riêng.