Tuesday, September 22, 2015

1997. PHẠM CAO HOÀNG Mơ cùng tôi giấc mơ Đà Lạt





đng bên b vc t sinh
vn nghe em hát bn tình ca xưa
P.C.H.


1.

Hôm y là Saint Patrick’s Day, 17.3.2011. Như thường l, Cúc Hoa và tôi thc dy sm, ung vi nhau mt cc cà phê, ăn nhanh ba đim tâm nh, ri nhà và đi làm. Chúng tôi không làm chung mt ch nhưng đi làm cùng mt gi và ngày nào chúng tôi cũng phi có m ch làm trước 6 gi sáng. T nhà đến ch làm không xa lm, khong mười phút lái xe.

Kho
ng 7 gi sáng tôi nhn được đin thoi t ch Cúc Hoa làm, hi sao không thy Cúc Hoa đến. Tôi ht hong. T lúc ri nhà đến gi đã mt tiếng đng h ri, sao li chưa ti ch làm? Đây là điu không bình thường. Hoc là xe b hng trên đường đi, hoăc là b đng xe. Không l b bt cóc? Tôi bm máy gi đin thoi cho Cúc Hoa. Gi nhiu ln nhưng không thy Cúc Hoa tr li. Rõ ràng có chuyn chng lành. Tôi báo tin cho các con tôi biết và cùng nhau đi tìm trên l trình Cúc Hoa vn đi v hàng ngày. Không thy bóng dáng Cúc Hoa và cũng không tìm thy chiếc xe ca Cúc Hoa đâu.

L
i liên tiếp bm s đin thoi ca Cúc Hoa đ gi. Đến hơn 8 gi thì đin thoi ca Cúc Hoa đ chuông, Người tr li không phi là Cúc Hoa, mà là mt ging n người M.

Tôi h
i ngay:

-  Nhà tôi đang  đâu, thưa cô?
-  Inova Fairfax Hospital.
-  Chuyn gì đã xy ra cho nhà tôi?
- Bà y b đng xe. Xe cp cu đưa vào bnh vin sáng sm hôm nay.
-  B thương có nng không?
-  Thoát chết nhưng b thương khá nng.

V
a lúc y tôi nhn được đin thoi ca Quỳnh Anh, cô gái út ca tôi.
-  Con đã vào ti bnh vin. Đang làm mt s th tc v thông tin cá nhân và bo him. Má đang nm trong phòng cp cu. H cho biết má b r xương chu và phía dưới đu gi, cn được phu thut ngay trong ngày hôm nay.
-  Ba và mi người s vào ngay.
-  Khi cn ba ơi . Có con  đây được ri mà. Vào cũng ngi đó thôi, h chưa cho gp đâu. Chiu ri hn vào, tin th mang theo đ đc cho má luôn.

 nhà đng ngi không yên nên sau đó mi người vào hết trong bênh vin.





Post lại truyện này để tặng anh Nguyễn Quốc Thái xa xôi  với lòng quí mến. Hy vọng PCH và CH sẽ có dịp gặp lại anh vào năm tới, ờ Sài Gòn hoặc ở Virginia.