HOÀNG XUÂN SƠN
năm nào
con sá sùng đớp bọt
dưới mảnh trăng hao gầy
năm
nào tôi cũng viết
những
bài thơ theo mùa
để
làm gì không biết
những
bài thơ bài thơ
trăm
câu chữ xấu xí
đeo
phiến hồn già nua
tâm
thức chừ ngủ cạn
nét
sắc sảo thêu thùa
năm
nào tôi cũng nhớ
rằng
mình vẫn làm thơ
như
mùa hung nước lũ
qua
sông chẳng gọi đò
8/8/2015
3 thức
tình bằng hữu pha lượng liều rất đậm
không
cần men mà ý vẫn say
khi
hụt hẫng ôm mình cùng nhớ
tiếng
nói cười bạn ở quanh đây
ôi
trang điểm không gian vời vợi
mà
thời gian chỉ có một tờ
lá
mỏng nghiêng sao chiều quá vội
bóng
đêm nhòa từng khuôn mặt ngơ
bạn
đã đến chung khúc bè. ấm
bạn
rồi đi giọng ngắn giọng dài
mưa
vẫn rớt bên thềm khốc liệt
nắng
xa mù. tuyết hãy còn rơi
vài nét lấp lóa vùng biển
phiêu du đâu mình ngừng lại (*)
ở
biển tôi không biết làm gì ngoài việc ngắm những chú còng
tới
lui ôm hạt cát
nhẩn
nha
cần
cù
thơ
mộng
chợt
nhớ đời mình hở hang
tuổi
sương
lâu
đài cát
mặt
trời nắng đậm thiêu từng vệt sóng chín dần
thức
viễn lai
thơ
âm vòng lối bước
qua
khung tối
dần
đêm
rớt
xuống. sao. đỏ mắt người em gái
dao
nước. tròng thuỷ tinh
môi
bờ mặn
xanh
xanh lóa chóa vùng nheo
biển
đường
khỏa sóng trôi xiêu
bóng
nhập
nhòa
Bahamas, một. tháng bảy.
mười lăm
(*)
chiều vàng vương gót mỏi ta dừng chân phiêu du . . .
Kiếp Dã Tràng - Từ Công Phụng