Đồi
cát ở Bình Thuận (Ảnh:
National Geographic)
Trong
ba ngàn thế giới hoài hoài sinh diệt
đời
người chỉ thoáng qua như một đám mây bồng
ngươi
đến rồi đi là chuyện nhỏ
ồ!
Sao ta lại thấy mênh mông?
những
ngày đèo ngươi nhẹ hều trên chiếc xe đạp
ta
ngỡ như cõng nặng một gã khùng
cứ
lãi nhãi lắm lời nghe chừng vô tưởng
đang
phàm phu bỗng giở giọng hiền triết, lung tung
nhưng
thơ ngươi.. hình như Lê Văn Chính nói đúng
có
thánh thần nhập vào thành thơ thánh thơ thần
ngươi
tuyệt mù ngang tàng, hào sảng,
ngươi
thăm thẳm bi hài một thuở chiến tranh
ngươi
đã đùa khinh trò chơi xương máu
giận,
ghê những bàn tay bẩn đẩy đưa,
với
giai nhân ngươi điệu đàng rất mực
những
lời thơ tình nồng nàn đôn hậu say sưa
sáng
nay, dù với ta vũ trụ lạnh cóng
nhưng
có ngọn lửa ấm áp đang phủ kín một con người
ngươi
thành bụi vàng, thành mây thành gió
lại
phiêu bồng trong cõi khác, Sơn ơi!
06.8.2015
Nguyễn Dương Quang