NGUYỄN QUANG HIỆN,
nhân danh một người làm thơ…
Nguyễn Thị Khánh Minh
Trong tập thơ Sài Gòn Nơi Tôi Đã Vui Chơi Và Nhỏ Lệ*,
trang 31, bài thơ “Gửi Nhà Văn John Steinbeck”, tôi đọc được những câu thơ khiến
tôi phải ghi chú, nhủ lòng, chắc mình sẽ viết được gì đó về nhà thơ -mà mình đã
thích từ hồi sinh viên- này,
… nhân danh
tôi
một thanh
niên Việt Nam bình thường
một người
làm thơ
cho quê
hương cho tình yêu cho cuộc đời
chào mừng
ông, John Steinbeck…
Tôi chỉ muốn biết, nhân danh một chàng thanh niên
Việt Nam, và nhất là nhân danh một người
làm thơ, ngoài việc chào một nhà văn Mỹ nổi tiếng đến Việt Nam, xa hơn, nhà
thơ Nguyễn Quang Hiện đã nhân danh tước-hiệu đẹp đẽ muôn đời ấy, nói gì về Quê
Hương Tình Yêu Cuộc Đời?
Nội việc xếp phạm trù Tình Yêu ở giữa Quê Hương và
Cuộc Đời trong câu thơ trên đã khiến tôi trực cảm, người làm thơ gắn bó cảm xúc
vào hiện thực cuộc sống với cả ý nghĩa tâm linh của nó.
Và tôi cũng vào thơ Nguyễn Quang Hiện với trình tự
tâm linh ấy, Quê Hương-Tình Yêu-Cuộc Đời, theo bàn tay chỉ đường rất cô đơn này.