Tuesday, July 7, 2015

1823. Thơ ĐINH CƯỜNG Núi cao ngất Dran



Đèo Ngoạn Mục nối Dran & Sông Pha  
Nguồn: http://nld.com.vn




tặng Phạm Cao Hoàng
và Nguyễn Quang Chơn


Vết màu loang như khuôn mặt thiền sư
về ẩn mình trên núi Dran cao ngất
có mảnh trăng hạ huyền đơn chiếc
những vì sao tít tắp xa không thấy

những cây thông già hàng trăm năm
dưới thung lũng sâu. tiếng vượn hú
nửa khuya nghe não ruột …
nhớ Nh. Tay Ngàn :
Anh tìm một vì sao như lệ mắt em
anh chỉ thấy một khung trời mưng mủ 

nhớ những người bạn ở quanh năm
trên đồi núi. Sơn Núi ơi chiếc võng
đong dưa giữa rừng thông ban trưa
lốm đốm nắng. chiếc foulard xám tro

Đỗ Tư Nghĩa ốm o thi sĩ, căn nhà gỗ
thuê dưới một con dốc Đà Lạt. mưa.
Thân Trọng Sơn người dịch tài hoa
sắp ra mắt Lãng Du Miền Đất Lạ
tại quán Cung Đàn Xưa - Đà Lạt
tôi nhớ tiếng guitar của cô gái vừa đàn
vừa hát một đêm nào lên con dốc âm u đó

và anh chàng Nguyễn Hàng Tình
đang lang bạt nơi nào trong rừng hoang dã
nhớ Nguyễn Đạt luôn trên dặm đường
dài Sài Gòn về B'lao - Đàlạt - Đa Thọ - Dran
chàng thi sĩ có đôi mắt nhìn thấu suốt
nhưng cũng có lúc buồn nghe lệ rơi …

Nhớ Nguyễn Dương Quang cuả Dran. giang hồ bạt xứ
Đà Lạt. Dran ôi một thời. nhớ mãi ...


Virginia, July 7, 2015
Đinh Cường 



- Ẩn Mật
vệt loang sơn dầu trên carton
dinhcuong - July 7, 2015