Em
nào hiểu
giữa
cơn
say
Ta
chiêm bao thấy một ngày rất xa
Tình
không không cửa không nhà
Lòng
như mây
trắng
bay
qua biển
chiều
Sẽ tan
vào cõi tịch liêu
Một
đời
cát bụi
cuốn
triều
bão giông
Ta
là bóng của hư không
Tình
em là nẻo
vô cùng khói sương
Em
nào hiểu
giữa
tai ương
Ta
như mây
gió trên đường chim bay
Bù
em một
cốc
sầu
đầy
Uống
cho ta thấy một ngày đã xa
Lê Văn Trung
1 9
6 9