Sunday, April 19, 2015

1642. Thơ HOÀNG XUÂN SƠN Hành trình



Hoàng Xuân Sơn
h à n h   t r ì n h



không bắn.  mà tên vút vút ra
tôi đứng trên ngàn chông xuyên nhọn
mỗi tháng tư cựa mình đau nứt
những kẽ luyến nghìn đời khó quên

như hỏa diệm.  ôm lòng.  câm.  nín
phún xuất đâu một thời sức ngông
cánh tay vô hình bẻ quặt
chiếc xẻng hận đào chôn hố tình

đi xé gió.  và rồi.  khốc.  lụy
tấm bảng đường ma sát hung quang
những cái tên rầm rộ về đất
níu theo bệnh dịch.  cơn đau.  vàng

không muốn níu.  mà rồi vẫn kéo
hút mình vào mặt mũi sinh linh
ai rao đời.  và ai đã chết
cho cây xanh.  và cuộc hành hình


hoàng xuân sơn

11 tháng tư 2015