Lữ Quỳnh
Tay cầm nỗi đau
bởi
bây giờ tôi sống như hồn ma
cứ
thấy bóng mình chập chờn trên vách
(Trần
Hoài Thư)
bạn
tôi tóc trắng ngồi khâu
từng
trang di sản dãi dầu tuyết sương
hai
mươi năm. một lên đường
súng
gươm trả nợ máu xương lẫy lừng
thế
rồi địa ngục cõi trần
khổ
sai tay cuốc tay cầm nỗi đau
tang
thương một cuộc bể dâu
bạn
tôi tóc trắng ngồi khâu miệt mài
khâu
đây. khâu đất khâu trời
khâu
giang sơn. với khâu đời dở dang
Lữ Quỳnh
March
10, 2015