ĐINH CƯỜNG
Thấy gì khi tự vẽ mình
Thấy gì không Chơn
dưới cái bóng của ngọn đèn yếu ớt [1]
tôi cũng thường tự vẽ mình
những năm về trước
để thử tìm mình là ai là ai
mà sao cứ mê đắm hoài
cơn ảo mộng. mê đắm hoài
những sắc màu tê dại
màu mây chiều miền đồi núi
như Utrillo yêu màu chiều xám Paris
và sao bỗng nhiên lại nhớ
tháng Chạp rồi em hãy dậy
sao ngủ hoài dưới mộ sâu [2]
khi sáng nay Trương Vũ nhắc đến Lara
nhắc đến Boris Pasternak
trong buổi ăn ở quán Little Saigon
có Phùng Nguyễn. Phạm Thành Châu .
Nguyễn Hữu Bình. Nguyễn Minh Nữu,
tiếc là thiếu Phạm Cao Hoàng…
để nghe các bạn nói chuyện qua lại
về hai mươi năm văn học Miền Nam …
khi về tôi bấm blog TTNM xem bài thơ
và cái chân dung Chơn tự vẽ mình
mà sao nhớ cái chân dung của
Vitali Rusich vẽ B. Pasternak quá đỗi
ở đôi mắt ấy. những nét chì than ấy
nhớ bạn nơi xa. đêm khuya gió sông Hàn
thổi mù mờ lắc lư ly rượu chưa uống hết
như tôi. đêm khuya gió từ rừng cây khô
và rừng nhìn bạn và bạn nhìn rừng [3]
thì ra chúng ta cũng chỉ thấy mình là chiếc bóng.
Virginia, January 18, 2015
Đinh Cường
[1] thơ Nguyễn Quang Chơn
[2] thơ ĐC
[3] Thơ B. Pasternak
[2] thơ ĐC
[3] Thơ B. Pasternak
-Lara
dinhcuong 2015
-Chân dung B. Pasternak
chì than của Vitali Rusich