Đỗ Xuân Tê
Cảm nhận nhân đọc
“Năm Chữ Ngàn Câu”
của Nguyễn Lương Vỵ
Khi chưa cầm được tập thơ trong tay, ý nghĩ ban đầu theo vô thức tôi cứ tưởng ai đó đã xếp chữ lầm tựa đề của tập thơ Năm Chữ Năm Câu của nhà thơ Nguyễn Lương Vỵ xuất bản hồi đầu năm 2014. Nhưng rồi vào thăm mấy trang nhà, cái tựa vẫn đập vào mắt tôi và không còn nghi ngờ gì nữa, đây là tập thơ thứ 9, Năm Chữ Ngàn Câu, một thi phẩm hoàn toàn mới.
Xét về góc độ thời gian, sự ra đời hai tập thơ trong vòng một năm là một thành quả sáng tác đáng chú ý, nhưng nhìn lại tuổi tác của nhà thơ, chia theo bình quân, bảy chín 63 thì bảy năm mới có một tập thơ. Hay làm con tính nhẩm 45 năm làm-thơ (chứ không phải mần-thinh) thì năm chín 45, năm năm một tập vẫn chưa phải là nhịp độ sung mãn.
Nói vui thì như vậy, nhưng nhìn lại hành trình 45 năm Thơ của Nguyễn Lương Vỵ, nhà thơ Du Tử Lê sau khi đọc Năm Chữ Ngàn câu đã có những nhận xét rất tinh tế, không xếp anh tài năng ‘nuớc rút’ hay ‘đường trường’ theo khái niệm của Nguyên Sa mà theo tôi diễn nghĩa thì tác giả Khúc Thụy Du ý muốn nói từng bước “bứt phá kiến tạo một hướng đi lẻ, hiếm… làm cho các thi phẩm của Nguyễn Lương Vỵ là một đầu tư trí tuệ cật lực, mở vào những chân trời mới… một thao-thiết mở ra những cánh cửa khác, cho ngôi nhà thi ca của mình.” Nhà thơ đàn anh không quên khen tài dụng chữ của người thơ ít tuổi hơn về thể thơ Ngũ ngôn mà Nguyễn Lương Vỵ đã dày công vận dụng một cách tài hoa.