Tuesday, January 13, 2015

1405. Thơ Hoàng Xuân Sơn Như mọi ngày / Phất

 
 
Hoàng Xuân Sơn
 
 
n h ư   m ọ i   n g à y
 
 
buổi sáng không đầy một gánh an vui
lò dò những bước chân tuyết
kính mù. và liêu xiêu cổ gió
nài xe đi quanh vạn nẻo luân hồi
bến miệt mài khói sóng tà huân
con trâu già vỗ vai tằn tiện
nhé yên thân xương chìm áo xống
bầy sóc xám băng qua những luống cây gầy
nơi ở của loài người không có thức mùa dự trừ
ăn theo vết lá mòn
một chút khí trời chao đảo
và cổ rướn thở khò khè
 
nơi về tít tắp phải kiếp này?
gọi tên đời sau trên bàn toán du hồn cặm cụi
điện nguội truyền chân mắt hồn vô cảm
nghe không? đừng bước xuống thuyền
một ngày mùa đông trên con đường mòn. . . (*)
S nằm chịu tang hai lần huyệt địa môi se
trở về vị thế cột đài thủ ngữ
đứng nghiêm chào
buổi sáng cờ bay
 
 
jan.2011
(*)Trịnh Công Sơn
 
 
 
p h ấ t
 
 
uổng công nằm vạ cẩm thành
thân đơm củi mục
mét xanh da đời
[em.  từ em ra tôi]
bơi về
một chỗ quên bơi
lòng sông không hẹp
        mà người         đảo chao
rớt qua bờ huyễn
phía nào
nghe hồn thế tục
ôm phao giữa dòng
quê người
tủi lạnh bàn chông
đóa phương cắt.  rét        đậm cùng
mẫu         đơn
một thôi én lượn như còn
mùa xuân chẳng báo
về non sông gầy
bây giờ vân chỉ lòa tay
ngó lên chòm bạc
phất ngày tịnh liêu
 
 
tháng 8.12