Hoàng Xuân Sơn
X một
rừng cấm. rồi ngực về đâu
chẳng qua vực thẳm
cũng rầu như thung
gió ắp lên. đồi. mịt mùng
vì phương đã chuyển vào cung giũ buồn
đêm trườn
khẽ mới đeo chuông
tiếng leng keng khánh
vẽ đường chim qua
thông ơi. cội biết cây già
trái ưu vi rụng
rồi ra thảo cầm
nụ. phía tàn
buổi chiều ngậm phía môi hôn
sương đi chầm chậm giữa
mồn một
tay
đêm rồi cũng. hứa nguyện. ngày
đổ bay lên nắng
hàng cây ửng chào
hương vị đời rất thanh tao
lúc chưa sắc nhiễm
bụi
vào thể tinh
đừng. sưng mặt đỏ. hóa hình
một mùa tim phổi
và đinh
thở mòn
hoàng xuân sơn
18/19 tháng bảy – 2014