Hoàng
Xuân Sơn
khi tóc còn xanh [1]
rồi
những cành hoa cũng nở rộ trong đêm giáng sinh
cũng
biết chào đón ngày về của chủ mẫu
quỳnh
đỏ. trạng nguyên và lòng son nỗi chia biệt
năm
nào chúng tôi cũng có những chuyến đi xa
thiệt
xa như ảo tưởng
khập
khiễng mùa màng
đến
những nơi manh ấm của thân tình còn nằm trong tổ kén
những
chuyến đi bất thần lướt qua kỳ hạn
mang
theo hơi thở cũ và niềm tin dụi chắm
hạt
mầm gieo thêm giống
sự
mới lạ của hồi ức
sự
già nua xương da mốc meo
truy
tìm một nỗi rình rang bên cạnh cuộc trình
qua
những huyền kỳ tuyết trắng câm
cùng
tay níu lại mà chân trợt chuồi lệch hướng
vậy
mà chúng tôi cũng trở về kịp
chuyến
tàu cuối đêm trước giáng sinh
những
vẻ người ngơ ngác
và
nô-en nằm trong chiếc hộp im ỉm
màu
à
phải. màu pha bằng dưỡng chất
bài
luân vũ
dạ
yến của bạn bè rồi nở rộ lên
trong
mùa an thế
tất
cả chúng ta cùng ghé thăm
cùng
ghi dấu trần gian những bước nhảy
gập
ghềnh tráng lệ
[như
phiên khúc mùa đông]
vẫn
hát có nhớ đêm nào
nhớ
cuộc đời
và
những chuyến đi giáp ranh hồ suối
khói
hồ đã bay đi mong manh ít nhiều [2]
tuổi
thơ ngây
bồng
bềnh nguyên thuỷ
hoàng
xuân sơn
21 decembre 2014
[1] Về đây khi mái tóc còn xanh xanh . . .
Nhạc ngoại quốc, lời Việt - Phạm Duy
[2] Khói Hồ Bay - Nguyễn Tường Giang