Friday, November 7, 2014

1195. Thơ TRẦN VẠN GIÃ Mời rượu người trăm năm





Ảnh internet (Nguồn: bolcsweb.hu)




Người trăm năm ơi
Mây bay qua xóa cơn buồn xuôi giạt
Đắng môi ta cười gượng một mình
Hề. Ta say hay tỉnh
Chờ xé trăng khuya bầm dập ngón tay cùn

Không ham danh ảo người ơi
Đời còn bao lâu ta sẵn sàng chờ đợi…
Phủi sạch bàn tay. Tìm hạt bụi của mình
Trong vô hạn vẫn còn hữu hạn
Vẫn còn tích tụ bóng trần gian
Gió bấc thổi về
Thương cây bắp gãy cờ
Thương ta như dòng sông còn nặng nợ phù sa
Tuổi thì đè lưng ta còng xuống thấp
Nhà thơ không nuôi nổi nhà nghèo

Chiều nay ngồi uống đục và trong
Thơ trôi ngược dòng văn chương hạ giới
Buồn mà chi
Người trăm năm ơi
Cạn ly rượu gạo. Xin mời.


TRẦN VẠN GIÃ