1.
阮廌
秋夜客感
Phiên Âm:
NGUYỄN TRÃI
THU DẠ KHÁCH CẢM
Lữ
xá tiêu tiêu tịch tác môn,
Vi ngâm tụ thủ quá hoàng hôn.
Thu phong lạc diệp ki tình tứ,
Dạ vũ thanh đăng khách mộng hồn.
Loạn hậu phùng nhân phi túc tích,
Sầu trung tống mục ngụ càn khôn.
Ðáo đầu vạn sự giai hư huyễn,
Hưu luận Phàm vong dữ Sở tồn
Vi ngâm tụ thủ quá hoàng hôn.
Thu phong lạc diệp ki tình tứ,
Dạ vũ thanh đăng khách mộng hồn.
Loạn hậu phùng nhân phi túc tích,
Sầu trung tống mục ngụ càn khôn.
Ðáo đầu vạn sự giai hư huyễn,
Hưu luận Phàm vong dữ Sở tồn
Dịch Nghĩa:
Đêm
Thu Cảm Hoài Nơi Đất Khách
Quán
khách tiêu điều treo chiếu làm cửa
Bỏ tay vào áo ngâm thơ khẽ giọng trong buổi chiều
Lá rụng trong gió thu khêu gợi tình tứ
Đêm mưa ánh đèn mờ khiến khách thả hồn vào mộng
Sau loạn chẳng ai quen biết cũ
Trong cảnh sầu gửi tấm lòng vào trời đất
Trước sau mọi việc đều là hư ảo cả
Thôi đừng bàn chuyện Phàm mất với Sở còn làm gì.
Bỏ tay vào áo ngâm thơ khẽ giọng trong buổi chiều
Lá rụng trong gió thu khêu gợi tình tứ
Đêm mưa ánh đèn mờ khiến khách thả hồn vào mộng
Sau loạn chẳng ai quen biết cũ
Trong cảnh sầu gửi tấm lòng vào trời đất
Trước sau mọi việc đều là hư ảo cả
Thôi đừng bàn chuyện Phàm mất với Sở còn làm gì.
Nguyễn
Lương Vỵ phỏng dịch:
Đêm Thu Cảm Hoài Nơi Đất Khách
Hắt
hiu quán trọ chiếu treo hờ
Chiều
tay trong áo khẽ ngâm thơ
Lá
rụng gió thu tình vẫy gọi
Đêm
mưa đèn tối khách nằm mơ
Loạn
lạc ai người quen biết nữa
Sầu
dâng trời đất cảm thông cho
Mọi
việc trước sau đều giả hết
Sở
còn Phàm mất chuyện bá vơ
30.09.2014
2.
阮攸
秋夜
Phiên Âm:
NGUYỄN DU
THU DẠ
Phồn
tinh lịch lịch lộ như ngân,
Đông bích hàn trùng bi cánh tân.
Vạn lý thu thanh thôi lạc diệp,
Nhất thiên hàn sắc tảo phù vân
Lão lai bạch phát khả liên nhữ
Trú cửu thanh sơn vị yếm nhân
Tối thị thiên nhai quyện du khách
Cùng niên ngoạ bệnh Quế giang tân.
Đông bích hàn trùng bi cánh tân.
Vạn lý thu thanh thôi lạc diệp,
Nhất thiên hàn sắc tảo phù vân
Lão lai bạch phát khả liên nhữ
Trú cửu thanh sơn vị yếm nhân
Tối thị thiên nhai quyện du khách
Cùng niên ngoạ bệnh Quế giang tân.
Dịch
nghĩa:
Đêm Thu
Sao
dày đặc, trông thấy rất rõ, sương giăng tựa bạc
Vách phía đông, dế gặp lạnh, gáy lên buồn thảm.
Trong muôn dặm, tiếng thu giục lá cây rụng.
Bầu trời lạnh ngắt, không một áng mây.
Đến tuổi già, mái tóc bạc, nghĩ mà thương cho anh.
Ở mãi nơi đấy, thế mà rặng núi xanh kia vẫn chưa chán người.
Buồn nhất là kẻ du khách ở nơi chân trời đã mỏi mệt,
Suốt năm đau ốm, nằm trên bến sông Quế này.
Vách phía đông, dế gặp lạnh, gáy lên buồn thảm.
Trong muôn dặm, tiếng thu giục lá cây rụng.
Bầu trời lạnh ngắt, không một áng mây.
Đến tuổi già, mái tóc bạc, nghĩ mà thương cho anh.
Ở mãi nơi đấy, thế mà rặng núi xanh kia vẫn chưa chán người.
Buồn nhất là kẻ du khách ở nơi chân trời đã mỏi mệt,
Suốt năm đau ốm, nằm trên bến sông Quế này.
Nguyễn
Lương Vỵ phỏng dịch:
Đêm Thu
Sương
giăng ánh bạc ắp trời sao
Tường
đông dế gáy lạnh âm hao
Muôn
dặm tiếng thu thân lá rụng
Một
trời im vắng bóng mây xao
Tuổi
già tóc trắng thương ai đấy
Núi
thẳm hồn xanh xót kẻ nào
Khách
lữ chân trời đà thấm mệt
Nằm
bệnh bên sông Quế biếng chào
30.09.2014