Thursday, September 4, 2014

997. NGUYỄN THỊ MINH NGỌC Truyện ngắn TIỂU HÀ






Nguyễn Thị Minh Ngọc

T i ể u   H à





Khăn hồng
Sơn dầu trên giấy 12 x 14 in
dinhcuong




Cô chú ý số máy 9969 ngay khi nó mới bắt đều hoạt động. Câu đầu tiên được nhờ nhắn tới số máy là: “Tôi ơi! Ðừng tuyệt vọng!”.
- Cô hỏi theo thông lệ:
- Xin cho biết ai là người nhắn tin này?
- Dạ! Tôi!

Cô khựng lại một giây:
- Nghĩa là sao ạ?

Bên kia giọng vui đánh vần từng chữ:
- Dạ! Tờ ô tô i tôi!

Cô nén bực bội, hỏi tiếp:
- Dạ thưa còn người nhận là ai ạ?
- Tôi!
- Dạ, nghĩa là sao?

Bên kia một tràng cười giòn giã:
- Dạ! Nghĩa là tôi nhắn cho tôi. Cô không hiểu gì sao?
- Tôi mới sắm máy và báo cho mọi người biết số này nhưng chờ mãi chẳng ai gọi đến. Tôi phải nhắn câu trên để tự dỗ dành mình ráng đợi.

                                      Đọc tiếp