Wednesday, September 10, 2014

1013. Thơ ĐINH CƯỜNG Trò chuyện cuối ngày


ĐINH CƯỜNG
Trò chuyện cuối ngày

Song Thao phone từ Montréal
hỏi thăm Nguyễn Xuân Hoàng
tôi nói Lữ Quỳnh mới ghé thăm
ở nursing home. Hoàng nhướng
mắt nhìn. giọng nói yếu đi nhiều
bạn bè ai cũng thương quý bạn
bao nhiêu là học trò âu lo về thầy
thầy dạy ở Ngô Quyền – Biên Hòa
thầy dạy ở Pétrus Ký – Sài Gòn
người nói giọng Nha Trang đặc sệt

Nha Trang của Trương Hồng Sơn
của Nguyễn Văn Liễu. của Nguyễn
Đình Vinh. Nguyễn Thị Khánh Minh
Nguyễn Đức Sơn… nhớ không Hoàng
lần gặp bạn ở cầu thang căn chung cư
như vậy tính đến nay là nửa thế kỷ.

nửa thế kỷ rồi sao. biển vẫn sóng gào
mà chúng ta chỉ là li ti bọt sóng
biển sóng biển sóng đừng xô tôi
đừng xô tôi ngã dưới chân người
 [1]

cho người học trò xưa hay trốn học
ra nằm trên cát. che mặt chiếc lá dừa
là nhà văn sau này. Người đi trên mây
Căn nhà ngói đỏ. Bụi và rác. Bất cứ
nơi nào bất cứ ở đâu. Khu rừng hực lửa
Tự Truyện một người vô tích sự…

Song Thao nói một người hoạt động
như vậy mà bây giờ nằm một chỗ
buồn làm sao. thương bạn chiều hôm
sầu gối tay
. tôi nhắc câu thơ Huy Cận
và Song Thao nói sắp in Phiếm tập 15

Virginia, September 9, 2014 
Đinh Cường

[1] Sóng về đâu – ca khúc Trịnh Công Sơn 1995