Sunday, August 24, 2014

948. NGÔ PHAN LƯU Truyện ngắn LÀNG QUÊ THÌ MÊNH MÔNG



Ảnh PCH – Tuy Hòa, January 2012




      Đang ngồi nơi ban công cà phê Con Nhóc, Cơ đề nghị với Thái:
       -Tìm nhà “Xuyên thơ râu” thăm nó chút. Đã tháng nay không thấy xuống phố.
       Nghe thế, Thái tròn mắt nhìn Cơ. Thái tròn mắt vì Thái cũng có ý định đề nghị như thế với Cơ. Anh nhìn chăm chăm vào mặt bạn, muốn chờ nghe nói nữa, nhưng Cơ không nói nữa. Thái im lặng nhìn xuống lòng đường tấp nập xe, người. Đường phố quả là một dòng chảy. Gặp đèn đỏ dòng chảy ngừng lại chốc lát, có đèn xanh lại chảy tiếp. Cứ thế, ngày đêm ...Thái lại nhớ đôi mắt của “Xuyên thơ râu”. Đôi mắt khi nhìn ai cũng lấp lánh sự dò xét, cân nhắc và quyết định như đã từng quyết định.
       Một loại mắt của thói quen di truyền. Thái thôi nhìn đường phố, ngẫng mặt:
       - Đi ngay. Chỉ có sáng nay là rảnh.


Đọc tiếp