Tặng
Nhi
Anh
thơ thẩn còn em thì thực tế
Trời
xui chi đã nên vợ thành chồng
Thềm
Đông Phong cây sầu đông thay lá
Cám
ơn em đợi anh trở về nhà
Em
phủi bụi thời gian trên kệ sách
Trên
ghế anh ngồi nơi mòn dấu suy tư
Em
hiền từ dáng dấp nữ tu
Anh
thô thiển tính vui buồn bất chợt
Có
những lúc tình đã cay hơn ớt
Có
nhiều khi bão lửa thổi trong đời
Em
vẫn thương anh cơm lành canh ngọt
Như
mẹ thương anh đâu có nặng lời
Gió
thổi mênh mông bên chờ bên đợi
Tình
cờ rơi sợi tóc bạc trên đầu
Vợ
hiền ơi
Ví
dụ được sống thêm trăm năm nữa
Tình
không hề bay theo nón qua cầu.
TRẦN VẠN GIÃ
5 7 5