Saturday, February 8, 2014

559. Thơ TRẦN VẠN GIÃ Khúc diệu ca




Ảnh: Internet



Sự huyền diệu trong những buổi chiều
Trên đồng cỏ non và tiếng chim tu hú gọi bầy
Tu hú ơi gọi bầy làm ta buồn quá
Như khi ta nhìn con đò dọc
Nổi trôi sông nước lững lờ
Ta thấy sự huyền diệu trong những lời thơ
Và đắm say khi nhìn bước chân người nử thanh khiết
Làm ta nuối tiếc
Khúc diệu ca từng đã hát một thời
Môt thời sông êm một thời áo trắng
Một thời đức tin khởi điểm cuộc hành trình

Tu hú ơi chiều nay đừng có gọi bầy
Để vầng trăng lưỡi liềm nửa đêm yên tĩnh
Mọc phía trời tây
Nơi có ta ngồi đếm những vơi đầy
Nơi làm kẻ ẩn mình dưới ngôi sao cô độc.


TRẦN VẠN GIÃ


5 5 9