Friday, December 6, 2013

445. Thơ HOÀNG XUÂN SƠN then khóa ngoài trời



Mùa đông  (Ảnh: PCH)



tôi lộ diện trong khoảng xương vai em
mỏng manh
gánh chịu
những người nữ quan họ xưa giờ cưu mang hàng xén
tôi như một gã đần mai phục
trong cái vỏ lười biếng kinh niên
vải đo lưng học trò
ngẫu hợp phối hợp
mà rồi đơn phương phép mầu định liệu
trong khoảng rượi rười nước mát
[tôi chỉ là một gã ba hoa ngôn ngữ]
viết chỉn chu lùng tùng xòe
hũ nút làm ra vẻ bí truyền
miệng ngoài đời câm tịt
ôm nòi giống hoang thai bảy tầng
cái không là tôi những năm vào đời vô tích sự
một gã mặt trắng nhơn nhơn
ra tuồng vương tôn công tử
chữ lọc cọc túi quần
lấn chen thời gian kéo nhau vào ạch đụi
nhớ khi nao hát bài con cá
nước ngập dzàng trời
chừ cá đã vượt vũ môn
chỉ còn lại thằng đờn ông cuối mùa
bận quần quên kéo dây khóa


Hoàng Xuân Sơn

19/20/nov.2013

4 4 5