Trong ảnh: Hoàng Xuân Sơn
mượn ý. và tặng Hoàng Lộc
Lá thở trên từng vi sinh đuối
rụng xuống ngôi đời hết tóc tơ
cánh mỏng như là môi hôn vội
rất đỗi yêu thương nếm dại khờ
Gió thổi đêm qua tờ nhuốm lạnh
ngỡ hồn then chữ đứng bơ vơ
câu thơ tình vụng rồi không quyết
quán ở đâu mà hẹn khách chờ
Lâu lắm gạ đời xương mai. lão
mà biết cành cong đau nhành cong
đau cả nguyệt thì trăng mới lớn
lời mớm tinh khôi khói chạy vòng
Lòng hoa có trắng hay vàng nhược
cũng lả xanh chiều hết ngọn khuynh
ơn đời lộc chớm nên cành tạ
qua mấy sương mưa, mấy đỗi. tình
Hoàng
Xuân Sơn
lập
thu không bốn
2 6 0