Văn học miền nam 1954 - 1975
TRẦN
HOÀI THƯ
LỆ ĐÁ
Oil on canvas 20 x 40 in
dinhcuong
Cho
những người
không
bao giờ thấy hòa bình
Thì
đi về, sẽ không nói năng
Nhưng
hàm răng phải cắn bầm bật máu
Những
thằng sống chưa vui mừng thoát chết
Nhưng
nỗi buồn, những thằng chết, để đây
Đây
chiếc poncho, thả xuống cho mày
Mày
nằm ngủ, sao lại ngồi như đá
Mày
nằm ngủ, không còn gì để nói
Mà
nói gì, trời hỡi, tao không nghe
Chỉ
tiếng cười đắc ý của sa tăng
Chỉ
có một mặt trời chói lòa nham thạch
Nhận
diện ai đây, ai cũng cháy đen mày mặt
Ai
Thượng ai Kinh ai địch ai ta
Khi
không tìm ngọn đồi trọc khô
Làm
bãi chiến trường, giết nhau Nam Bắc….
Đêm
xuống đồi
Đêm
xuống đồi,
đốt
điếu thuốc nửa khuya
Vành
nón rừng che ngang vầng trán bạn
Xe
mở đèn mắt mèo
Về
đâu hỡi người tài xế quân vận
được
lệnh chở chúng tôi lên đường
Đêm
xuống đồi
Những
ánh đèn nhòa nhạt trong sương
Ranh
giới hai phần
Anh
níu giữ hoài quá mệt
Ngày
đêm phờ râu trắng mắt
Đêm
xuống đồi
Mười
mấy thằng con ngồi trên xe
im
lặng
Poncho
đã ướt sương đêm
Đánh
giặc quen rồi, chết sống cũng quen
Chỉ
tiếc chưa về Pleiku
tuột
quần các cô nàng ca ve vũ nữ
Trần Hoài Thư