Tuesday, March 8, 2016

2058. LUÂN HOÁN Thay lời chúc nhà văn Hồ Đình Nghiêm


LUÂN HOÁN
Thay lời chúc 
nhà văn Hồ Đình Nghiêm

Nhà văn Hồ Đinh Nghiêm
Đinh Trường Chinh vẽ



lạng quạng rớt một bàn chân
còn một cẳng rưỡi gắng lần mò đi
cong thẳng cùng đường chữ chi
cuối cùng đến được xứ gì thần tiên

đất lành chỉ có chút phiền
mỗi năm ba tháng liên miên lạnh lùng
ra đường quen bước lung tung
cơ hội đo đất thẳng lưng chuyện thường

ba mươi năm tôi buồn buồn
đo chơi mươi bận mặt đường tuyết băng
té nhiều nhưng chẳng làm răng
canadien giỏi trượt băng ấy mà!

năm nay mới đầu tháng qua
tôi chơi úp mặt tìm hoa giữa đường
vết trầy ươm vệt máu tươm
nghe nồng như dấu nụ hôn đậm tình

hôm qua nghe tin rùng mình
tác giả Nguyệt Thực thình lình ngã chơi
ông này vững bước cả đời
thanh niên phơi phới còn ngời nét xuân

sớm mai đủ bộ áo quần
cổ khăn mũ đội tưng bừng ra đi
chưa gặp gái đã tức thì
nằm nghiêng nhìn vọng nữ nhi mơ hồ

ambulance xúc bỏ vô
bệnh viện Do Thái lơ mơ nhìn đời
nhiều o y tá tuyệt vời
cầm tay sờ trán chuyền hơi ấm tình

thói thường ông rất linh tinh
nhưng chừ xương gãy hông phình vết thương
đành nằm im nhập thiên đường
tiếp nhận ốc vít nối xương cho liền

một cú ngã đã có quyền
nằm nhà mấy tháng dụng nghiên bút đều
nhà văn này khó mà treo
bút da bút sắt chèo queo nằm buồn

vết đau mở thêm ngọn nguồn
cho những con chữ thắm hương sắc đời
nghỉ ngơi, đừng quá ham chơi
giữ cho xương vững lại rồi hãy hay

ông khoe rằng phải tự tay
mỗi ngày chích bụng với cây kim dài
thuốc thần phải tự lai rai
tôi nghe lạnh cả hình hài lão niên

dặn mình gắng giữ bình yên
đứng đi giảm bớt hồn nhiên là vừa
chúc ông sớm vững như xưa
chân dài lưng thẳng đón đưa em thường

té cũng là cách giải buồn
một cách thử nghiệm thịt xương thôi mà
đã là dân Canada
được ngã vì tuyết mới là xứng danh

chúc ông mọi thứ chóng lành


Luân Hoán
07.3.2016