Luân
Hoán
Thêm nén hương đưa tiễn
Nguyễn Xuân Hoàng –
Đinh Cường vẽ - 2013
dành riêng Nguyễn Xuân Hoàng
thế
là ông đã thua tôi
mau
hồn lẹ xác trốn đời thế gian
ông
thăng nghe nói nhẹ nhàng
như
một chiếc lá sớm vàng đầu thu
giấc
ngủ dài thiếu giọng ru
nhưng
nơi xa ấy mẫu từ đợi ông
sống
đời ông từng bềnh bồng
ra
đi thanh thản như không đúng rồi
thế
là ông đã hơn tôi
mau
hồn lẹ xác rong chơi cõi trời
không
còn nằm níu giọt hơi
chờ
đợi phút đóng cuộc đời tài hoa
không
còn phải nhớ gần xa
không
còn thương tiếc tình qua mỗi ngày
ông
đi chắc không phủi tay
người
thân bè bạn xót cay tiễn đường
sớm
nay tôi dậy thắp hương
lạy
thinh không giữa nỗi buồn vẩn vơ
thật
tình không định làm thơ
ông
xui tôi viết ngu ngơ thế này
vén
màn nhìn gió đang bay
trời
còn tối lắm ngọn cây mù mù
âm
gì văng vẳng hình như
giọng
ông gọi nhỏ tôi từ mênh mông
tôi
thường nhớ rất viển
vông
sớm
nay đặc biệt nhớ ông thôi à
nhớ
nụ cười nhẹ như là
có
mang hương của loài hoa thân tình
nhớ
cặp mắt thật thông minh
nhớ
dáng đi đứng lung linh nhịp nhàng
nhớ
nắm tay bắt dịu dàng
nếu
là con gái tôi tan lâu rồi
thế
là ông đã lên trời
nhanh
hơn chúng bạn đồng thời với ông
tôi
đang mở mắt theo dòng
sáu
tám vớ vẩn phiêu bồng tìm ông
không
nhìn thấy giữa mênh mông
chỉ
là lòng cảm thấy gần mà thôi
ông
đi thật sự đi rồi
tôi
còn tiếp tục nằm ngồi chờ phiên
thong
dong nghe nhé bạn hiền
chắc
đám bè bạn thành tiên đang chờ
Luân Hoán
4giờ
43 sớm 14-9-2014
đêm
còn lặng yên
Montréal