Sunday, June 30, 2013

272. ĐINH CƯỜNG Họa sĩ Ngọc Dũng, vì sao rơi bất tận







 
Chiều chủ nhật, đi bộ về ngồi trước thềm nhà, nhìn chậu hoa lựu nở rực một màu son tươi, nhớ câu Kiều : Đầu tường lửa lựu lập lòe đơm bông… như thấy cái nóng của mùa hè đang tới. Mùa hè, nhớ Ngọc Dũng, người họa sĩ tôi yêu quý ra đi, mới đó mà đã mười ba năm. Còn nhớ như in, anh nằm đó, trong căn phòng nới rộng ra bên hiên nhà. Những người bạn thân thiết về thăm, tôi gặp các anh Thanh Tâm Tuyền từ Minnesota xuống, Duy Thanh từ San Francisco qua… ngồi bên giường trò chuyện cùng anh. Bây giờ anh Tâm cũng đã mất, anh Duy Thanh không còn khỏe.






2 7 2