ĐINH CƯỜNG
Một ngày tuyết không nhiều
tặng Phạm Cao Hoàng
Có thể một ngày tuyết không nhiều
nhưng cũng trắng xóa trước sân nhà
trắng mấy cành cây dogwood
thỉnh thoảng nghe tiếng chim kêu xa
nhưng cũng trắng xóa trước sân nhà
trắng mấy cành cây dogwood
thỉnh thoảng nghe tiếng chim kêu xa
gió cũng không nhiều trên rừng chiều
lạ, sao cứ nghe tiếng còi tàu là buồn
là nhớ con tàu đi đường dốc răng cưa
từ Krong Pha Đơn Dương qua Eo Gió
qua Trạm Hành đến nhà ga ĐàLạt
lạ, sao cứ nghe tiếng còi tàu là buồn
là nhớ con tàu đi đường dốc răng cưa
từ Krong Pha Đơn Dương qua Eo Gió
qua Trạm Hành đến nhà ga ĐàLạt
Trạm Hành, ngày tháng sương mù [1]
Phạm Cao Hoàng người thi sĩ ấy
luôn nhắc nhớ ngồi ở Trạm Hành
nhìn sang núi đồi bên phía Lạc Lâm
Phạm Cao Hoàng người thi sĩ ấy
luôn nhắc nhớ ngồi ở Trạm Hành
nhìn sang núi đồi bên phía Lạc Lâm
ôi Lạc Lâm một thời tôi đến đó
nhớ giàn su xanh trĩu trái sang mùa
sáng vào Kado trồng mấy rẫy hành tây
chiều về mù mịt mưa nghe vượn hú
nhớ giàn su xanh trĩu trái sang mùa
sáng vào Kado trồng mấy rẫy hành tây
chiều về mù mịt mưa nghe vượn hú
ôi thương quá mấy con bò đang ngủ
tiếng xe ngựa thồ bánh vỏ xe hơi
tiếng xe ngựa thồ mất hút về đâu
sao ngày tuyết rơi trắng nhớ con tàu …
tiếng xe ngựa thồ bánh vỏ xe hơi
tiếng xe ngựa thồ mất hút về đâu
sao ngày tuyết rơi trắng nhớ con tàu …
Đinh Cường
Virginia, ngày tuyết rơi
6 March 2013
[1] đọc trên blog Phạm Cao Hoàng
[1] đọc trên blog Phạm Cao Hoàng
NGƯỜI ĐI TRONG TUYẾT - Mực đen trên giấy báo 12" x 12"
Đinh Cường