TRẦN
HOÀI THƯ
Thư viết sau cơn
bão Sandy
Ảnh: bão Sandy đang tiến về phía New Jersey 29.10.2012
Photo by Reuters
Tại New Jersey, mặc dù đã biết trước và đã chuẩn bị đối
phó với bão Sandy, vẫn có trên 20 người thiệt mạng. Hàng ngàn căn nhà bị sụp đổ.
Hàng triệu gia đình bị mất điện. Nhiều người phải xếp hàng trong
cái lạnh gần O độ C và chờ đợi cả 2 tiếng đồng hồ để mua xăng.
Nhiều đường ống dẫn khí đốt (gas) bị bão lụt làm hư hỏng, tạo ra một tình
trạng rất nguy hiểm vì gas bị rò rỉ khắp nơi.
Trần Hoài Thư và gia đình đang sống ở tiểu bang này. Do bị
mất điện nên 6 ngày sau cơn bão chúng tôi vẫn chưa liên lạc được với anh. Hôm
nay, nhà anh vẫn chưa có điện. Anh phải sang tiểu bang Pennsylvania để check và
gửi email. Chúng tôi xin post lá thư vừa nhận được của Trần Hoài Thư trên blog
này như một cập nhật thông tin về bạn ta. (PCH)
Bạn
thân,
Trước hết cám ơn bạn về lời thăm hỏi. Sở dĩ hồi
âm chậm vì sau trận bão đến hôm nay, không có điện, không internet. Chúng tôi
phải lái xe hơn cả trăm miles, qua tiểu bang kế cận là Pennsylvania, trước để đổ
xăng, sau là vào tiệm sách Barnes Nobles để xử dụng WI FI. Đang viết thư về bạn
khi ngồi giữa các kệ ngăn sách. Đúng vào kệ để Wedding, toàn là sách dạy về đám
cưới. Cầm thử một cuốn sách lên đọc được làm cách gì để biết chàng trai nói dối…
Sandy đã chọn New Jersey để tàn phá. Riêng
khu vực tôi thì giống như một bãi chiến trường. Đường dẫn vào nhà bị cây ngã nằm
chắn ngang, xe cộ không chạy được. Cách nhà tôi 3 căn, đối diện là sân tennis,
cả 5 gốc cổ thụ bị bứng, cây nằm đè trên sân. Cách đấy, chừng 100 thước là Adam
Circle, hầu hết cây bên đường đều bị bật gốc. Có cây đè trên mái hiên. Song
song với đường Coolidge – đường nhà tôi thì hầu như Sandy không chừa một cây sồi,
cây dẻ, hay phong. Gốc bứng, cột điện thoại bị gãy ngang, có nhà, hai cây đổ,
đè lên hai xe.
Bởi vậy. chuyện hồi phục lại điện là chuyện
khó. Không biết chừng nào, khi tin mới nhất là gần 700 ngàn gia đình không có
điện. Khi những trạm biến điện bị hư hại hoàn toàn, từ việc không có điện, dẫn
đến việc khan hiếm xăng, vì trạm xăng cần điện để bơm, nếu không có điện, thì
vô phương. Tôi không thể xem TV để biết những hàng xe dài như thế nào, nhưng mỗi
lần lái xe qua một trạm may mắn mở, mới thấy sự nhẫn nại vô bờ của người dân.
Hàng trăm chiếc chờ, hàng trăm người mang thùng với nỗi mong là mua được 10
gallons, vậy mà họ đợi cả hai, ba tiếng đồng hồ trong giá rét.
Vì không điện, nên không heat. Đêm nhiệt độ
xuống khoảng 35 độ F, khoảng 0 độ C, ở trong nhà, có lẽ ấm hơn chút. Chúng tôi
phải mang cả 3 cái áo ấm, đắp cả 3 cái mền. Ánh sáng thì nhờ vào đèn pin và đèn
cầy. Pin loại C thì vô phương tìm được ở địa phương. Đèn cũng vậy.
Nói tóm lại, cả một thảm cảnh, gây nên bởi sự
mất điện. Không biết chừng nào tôi mới được ngồi trước máy để check email đây.
Tuy nhiên, nhờ vậy, mình mới có dịp đọc những
cuốn sách mà mình yêu thích. Nhờ vậy mình mới biết rõ thế nào là tình người
trong lúc khốn đốn., Một lần nữa cám ơn bạn thật nhiều.
Xin gởi vài tấm hình chụp ngay ở khu vực tôi ở.
Và xin chia mừng dùm vợ chồng tôi, mọi sự vẫn binh an. Gas vẫn còn để nấu ăn.
Nước vẫn còn. Chỉ thiếu chăng là thiếu điện. Thiếu gasoline.
Thân
mến,
TRẦN HOÀI THƯ
New
Jersey, 3.11.2012