Sunday, June 18, 2017

2925. Thơ TRẦN HOÀI THƯ Đêm xuống đồi (Thơ thời chiến tranh)


Photo by PCH (2015)


1.
nửa đêm kẻng giục liên hồi
Đồi khuya kinh động bóng người bóng ma
Bóng người: súng đạn ba lô
Bóng ma: từ những huyệt mồ thành chiêm

2.
Đoàn xe đậu sẵn trên sân
Chó què  chân,  bỗng  tru lên từng hồi (1)
Kẻng càng khua, thốc đỉnh đồi
Vầng trăng cũng hoãng lặn rồi bặt tăm

3.
Ri rầm, bánh chậm xe lăn
Dốc quanh co quét hai lằn  đèn pha
Cầm cơn lạnh, điếu basto
Cầm thêm một chút âu lo trong lòng

4.
Xe qua trại lính gia đình
Thấy người vợ lính một mình bồng con
Chị ơi,  gắng sắt gắng son
Nước mình đá cũng  bảo tồn sử xanh

5.
Đoàn xe đậu ở đường quan
Lính xuống xe, chia đội hàng  di quân
Đường khô đường ráo không ham
Lại ham lội nước băng đồng giữa khuya

6.
Trên trời chẳng thấy vì sao
Dưới đất nước ngập chỗ nào hố bom
Xung quanh mờ mịt đen ngòm
Chỉ có chăng, tiếng mất còn truyền tin 

Trần Hoài Thư

(1) con chó của hạ sĩ Y Brep, bị cưa một chân vì trúng đạn pháo kích. Hạ sĩ Y Brep bị mù một mắt khi cố lấy thân che đại đội trưởng Hồ văn Hòa, nên được làm ở hậu cứ đại đội.