Thursday, May 25, 2017

2883. Truyện ngắn PHẠM VĂN NHÀN Nơi góc phố cũ





Chiếc xe lam dng li trước cng ch. Lão bước xung xe nhìn dáo dác chung quanh, như tìm kiếm mt cái gì đó đã quen vi lão từ lâu. Phi ri. Con đường trước cng chợ này mà lão thường hay đến hiu thuc Tây vào nhng bui chiu rnh ri, ngi tán hươu tán vượn vi H., cô gái con ca bà chủ tim. Ri sau đó li ra ngôi quán ca thượng sĩ Tán để ung ly cà phê đen nghe vài ba bn nhc mà lão ưa thích trước khi trở về doanh tri. Ln nào đến quán cà phê ca thượng sĩ Tán, mđứa con gái ca ông thượng sĩ cũng nói: chú nghe li bn nhc này nghe, hay đáo để. Ti cháu mi sang li thích ghê lm. Ln nào cũng như ln nào. Ta như mđip khúc. Mđấy. Mi sang lđấy. Nghe li bn nhc này nghe chú...Thế mà lão vn nghe, vn thích cái ging Huế ca my cô con gái này.

Con đường cũ đây ri. Ngôi chợ vn nm khut sâu trong nhng dãy nhà ct vô trt t. Có l, trong khu chợ này, không có người con gái nào đẹp hơn H., mà cũng có lẽ nơi góc phố này cũng không có ai nhí nhnh như nhng đứa con ca ông thượng sĩ Tán.Tuy nhiên vi lão: H. vn hơn tt c. Lão thường hay nói: H. có mt vẻ đẹp ca nhng ngườđàn bà quý phái Tây phương vào thế kỷ 16. Lúc y H. như đĩa phi vôi, giãy nãy : khiếp! Làm gì mà ghê thế. Nhưng ri, cô bé li tò mò hi lão: làm sao anh biết em đẹp như nhng ngườđàn bà vào thế kỷ ấy. Lão cười, nhìn lên tm hình thng bé qung cáo sa “ babi lc ” bụ bm, xinh xn, dễ thương treo trên tường : thì xem tranh, lão nói. Nhng bc tranh cổ mà các ha sĩ vẽ trưng bày trong các lâu đài có ma cà rng đấy. Lúc y, cô bé rút vai, le lưỡi trông tht dễ thương nhí nhnh làm sao: chỉ có ma cà rng thôi sao. Lão cười: , ma lúc nào cũng thích gái đẹp. Chng bao giờ thích nhng người con gái xu c. Cô bé li le lưỡi, rút vai. Nhng ln cô bé le lưỡi, rút vai lão thy thích vô cùng. Để ri, trướđó mt tháng, cô bé đi chiếc vélo solex vào đơn vị lão từ giã để theo bố mẹ di tn về Sài Gòn. Khi nhng toán quân và đoàn người từ Ban Mê Thut kéo xung ồ ạt như mt cơn lc thi mnh xung từ đèo M’ Rc . Thị trn nhỏ như bị lên cơn st. Chỉ còn li gia đình ca nhng người lính ca ba quân trường nháo nhác chờ đợi chng. Họ đùn đùn ra đi. Bỏ li nhà ca. Thị trn trong chc lát vng hoe.

Lão đứng nhìn con đường dn vào ch. Tm bng hiu nhà thuc Tây không còn treo trước nhà. Có lẽ H. đã theo gia đình ra đi vào nhng ngày y. Đi trong ln bỏ ca ly người mà chy. Hai mươi tám năm. Vâng, đã hai mươi tám năm lão vn còn nhớ như in cô bé thường hay vào tiđoàn ca lão vi chiếc vélo solex đen, mi bui chiu. Chiu xung, lão thường hay đứng dưới chân tượng bán thân cĐc Trn Hưng Đo do mt anh khoá sinh từ Đà Lt xung thụ un, tc nên. Lão đứng để nhìn cnh về chiu ca tiđoàn tht im ng quá. Khong sân đất rng, sch nhn không có mt cng rác, lá cây do nhng bàn tay tân binh chăm sóc sáng chiu. Và nhng hàng dương trng chung quanh càng về chiu càng vng vẻ khi nhng đơn vị khóa sinh đã ra nơđim kích.

Mình lão đứng hng giờ vào bui chiđể nghe tiếng lá dương rì rào quanh lão, khi có nhng cơn gió từ cánh rng phía sau khu mưu sinh thi ti. Và, mi chiu như thế, lão li mun nghe tiếng xe vélo solex ca H. chy trên đường dn vào cng tiđoàn. Mi ln gp H., lão thường hi: mignonne vào thăm tôi đấy à. Cô bé hình như thích thú từ ngữ này mi ln lão nói.  

Đọc tiếp...