HẢI
PHƯƠNG
TỬ
CUNG, LỄ HỘI MÙA XUÂN
…femme, l’atelier des êtres humains.
Khi ở
khách sạn lộ thiên lá cây đơm đầy nhánh môi hôn
nhón
nhẹ khẽ khàng bước chân kiễng lên lên nhịp rung
tiếng
thì thào của gió đầy ắp nội dung mật ong tình yêu xôn xao tử cung lễ hội mùa xuân
cơn động
kinh sớm tàng trữ rạng đông ẩn hình
tháng
giêng xanh cánh đồng cỏ khởi đầu trú ngụ
trang
điểm ngụ ngôn biển và bí tích em bát độ ngân rực rỡ.
Em hãy
mở ra
mở
ra tất cả
các
cửa sổ của ngôi nhà hữu thể (chúng ta)
treo
những linh hồn và những nụ cười tươi rói (trên các cửa sổ)
chào
mừng tử cung lễ hội mùa xuân của mẹ.
Em hãy
treo vòng ngà thời con gái lên cổ
mọc
lá ngữ điệu sơ sinh trí nhớ
hãy
ngợi ca người nữ thống trị bầu trời(làm mưa làm nắng)
hãy
mở bung âm thanh của sự lặng thinh lầm lì mặt đất nơi chúng ta trú ngụ
hãy
gióng nhịp thủy triều kinh kỳ biển sóng vỗ
chào
mừng tử cung lễ hội mùa xuân của mẹ.
Khi ở
khách sạn lộ thiên rừng hưng phấn thao thaó độ lượng hằng tỷ năm cô đơn đá tảng
chứa đựng thứ ngôn ngữ lóng lánh như thạch ngọc kết tụ êm ái dành riêng cho thơ
ca tụng
nhan sắc và mùa xuân tử cung lễ hội.
Em hãy
ra khỏi
ra
khỏi khách sạn lộ thiên
ra
khỏi tức thì chỗ ẩn trú hoang vu thinh không tịch lặng
hãy
đập vỡ trái tim mộ đá
hãy
tươi rói phơi phới môi em gió lên
chào
đón lễ hội mùa xuân tử cung của em và mẹ.
Khi ở
khách sạn lộ thiên biển nổi lửa cháy bừng (trong nước có lửa) mạn thuyền và những
dòng sông xa nguồn lâu ngày được quyền thưởng thức nỗi nhớ nhung thon mềm như
con sóng nhỏ vỗ nhẹ vào bờ cát lao xao thân ái hỏi han những điều đã nói nhiều
nhưng chưa nói hết chưa kịp giãi bày chưa lần cung nhã trước cung diễm nguy nga
giữa cung đình tình ái và mùa xuân tử cung lễ hội.
Em hãy hát phúc âm
thứ
phúc âm của loài người khổ đau hoạn nạn biệt xứ lao lung lưu đầy trọn kiếp
hãy
xua đuổi những hao hụt quạnh quẽ và những điêu tàn long lanh
bởi
vì không mấy khi loài người được ân sủng
em hãy ra biển ngóng
đợi
những con tầu vội vã trở về bến cảng
nhìn
những con hải âu xao xác bay quanh nhịp cánh gọi nhau mừng rỡ.
Em hãy
mưa
như
mưa dầm dề đêm qua
và hãy
lũ lụt tràn bờ những con sông cạn nước
và hãy
hội tụ những nhánh sông rộng
chảy
mênh mang một dòng ra biển lớn
bởi
vì giống nòi ta tội tình chia năm xẻ bẩy xuống biển lên rừng lang thang lứ thứ
bởi
vì nhiều khi chúng ta giấu biệt nhau những cơn mưa nhiệt đới môi em mong đợi kiếm
tìm rực rã.
Em hãy
gieo trồng
bởi
vì mùa màng thường hay thất bát
chúng
ta (anh và em) bội thu những mùa gặt hư vô
em hãy
ươm mầm
bởi
vì thế kỷ ta người nữ toan tính trụy thai tuyệt sản.
Em hãy
gom góp lại
tất
cả cỏ rác
bởi
vì đời rất hào phóng nhìn ta như cỏ rác
nên
ta yêu đời cỏ rác ở trong thơ.
Em hãy
nắng
sợi
nắng dài đa cảm lung linh trên ngực trần độ lượng
và hãy
là những con đường
để
ta rút ngắn dặm trường rong ruổi lưu đầy biệt xứ
và sự
trở về của mặt trời sơ khai ửng hồng hoa trái.
Khi ở
khách sạn lộ thiên thời tiết em dự báo động đất
và nôn
nao chuyện nắng mưa ngày ấy.
Em hãy
treo linh hồn các nữ sinh và những nụ cười rạng rỡ lên các cửa sổ lớp học giờ
triết vỡ lòng của mái nhà hữu thể bằng tất cả thứ ngôn ngữ nồng nàn tình ái và
những trái tim hiền lành như cục đất biết thổn thức trong giây phút cơ may anh
em gặp gỡ.
Và
em hãy sơ sinh
như
ta mãi sơ sinh trong Tử Cung Lễ Hội Mùa Xuân Của Mẹ.
HẢI
PHƯƠNG
thi ở san jose
tháng giêng 2010