Friday, February 3, 2017

2721. Thơ NGUYỄN DƯƠNG QUANG Tản mạn đêm giao thừa


Ảnh Nguyễn Dương Quang



Chậu mai vàng nhỏ xíu
ngôi nhà bớt hoang sơ
mấy đứa con mấy hướng
hai thân già chơ vơ

Hình như Xuân vừa đến
đọng vài giây lao xao
rồi vụt ngang khung cửa
bỏ đi tận chốn nào?

Nàng già đi ngủ trước
sáng mai nàng lên chùa
một mình, một gói thuốc
mịt mùng chuyện nay, xưa

Mấy ngày trước lục lại
đọc Câu Chuyện Dòng Sông
phà khói im nghe tiếng
đời mình trôi bềnh bồng...

Gì thì cũng ước mơ
dòng thời gian chưa cạn
dù mắt nhìn xác xơ
lòng bâng khuâng cùng tận

Đàn học sinh tới lớp
không đu dây qua sông
mẹ già phau tóc trắng
không quang gánh lưng còng

Ước mơ thật là lớn
người không còn đánh người
và bao nhiêu điều nữa...
sẽ là mùa Xuân tươi

Kìa! mùa Xuân ngoài cửa
khổ đau đã đầy trời
nếu buồn này khôn dứt
thôi! đừng đến Xuân ơi!



Nguyễn Dương Quang
January 2017