Sunday, December 25, 2016

2671. Thơ HÀ THÚC SINH: Đêm Trắng / Xuống Núi / Cha Ơi



Thơ
Hà Thúc Sinh


Đêm Trắng

Mây tạnh trời trong sao mấy ngôi
Lừng lên đàn sáo khắp nơi nơi
Thánh đường lộng lẫy trong đèn nến
Trần thế tràn lan với những người
Nấp gió lầu chuông chim chộn rộn
Dời chân lữ điếm khách vui vui
Kéo cao cổ áo mình theo bước
Không nguyệt mà sao tuyết sáng ngời

12-2016


Xuống Núi

Một trời một núi một mình tôi
Chầm chậm bò đi giữa lẻ loi
Ngó xuống chim muông bay dưới vực
Nhìn lên nắng loá tụ ngang người
Chợt nghe lạnh lẽo sâu từ ruột
Rồi thấy hoang vu suốt cả đời
Chẳng hiểu vì đâu mình tụt xuống
Đường về nghi hoặc mãi không thôi

12-2016


Cha Ơi

Cha ơi từ buổi cháu con xăm
Chống đỡ giao long với thuỷ thần
Dâu bể bao phen cùng vận nước
Đá vàng một dạ với tình dân
Tiên hiền ải bắc kìa xương đắp
Hậu bối trời nam nọ máu tuôn
Bắc thuộc cha ơi gang tấc cách
Mà sao đất nước cứ như không

12-2016

Hà Thúc Sinh