Một
đứa bé đang nhìn
bà viết
thư. Được một chốc, nó hỏi:
“Bà viết chuyện bà cháu mình làm phải không? Chuyện kể về cháu phải không?”
Bà ngừng viết, bảo cháu:
“Đúng
là bà viết về cháu, nhưng quan trọng hơn những câu chữ là cây bút chì bà
đang dùng
đây. Bà mong
là khi
lớn lên cháu sẽ giống như
cây bút này.”
Rất
ngạc nhiên,
đứa bé nhìn
cây bút chì. Nó chẳng có vẻ gì đặc biệt cả.
“
Nhưng nó cũng giống như những cây bút mà cháu từng thấy cả thôi.”
“
Điều đó tùy
thuộc vào
cách cháu nhìn
sự việc. Nó có năm phẩm chất,
nếu cháu cố giữ được, chúng sẽ giúp cháu trở thành một người lúc nào cũng bình yên trong cuộc sống.
Phẩm chất thứ nhất: cháu có thể làm được những việc lớn lao, nhưng cháu đừng bao giờ quên rằng luôn có một bàn tay dìu đỡ bước cháu đi. Chúng ta gọi bàn tay ấy là Thượng
Đế, và Ngài luôn dìu dắt ta theo ý định của Ngài.
Phẩm chất thứ hai: thỉnh thoảng, bà ngừng viết và dùng đến cái gọt bút chì.
Điều này có thể làm cây bút đau chút đỉnh, nhưng sau đó, nó sẽ
sắc bén hơn. Vậy thì,
cháu cũng vậy,
cháu phải tập chịu đựng đau đớn, buồn phiền, bởi vì chúng sẽ giúp cháu hoàn thiện.
Phẩm chất thứ ba: bút chì cho
phép ta dùng
cục tẩy để xóa lỗi đi. Điều này
có nghĩa là sửa chữa điều ta đã làm không nhất thiết là việc xấu; nó khiến ta giữ
đúng con đường
tới lẽ phải.
Phẩm chất thứ tư: cái quan trọng thực sự nơi cây bút chì không
phải là cái
vỏ bằng gỗ bên
ngoài mà chất liệu than chì ở bên trong. Vậy thì cháu nhớ luôn luôn chú ý tới những gì xảy ra bên trong tâm hồn cháu.
Cuối cùng, phẩm chất thứ năm của cây bút chì:
nó luôn luôn để lại dấu vết. Cũng như thế, cháu nên nhớ là bất cứ điều gì cháu làm trong đời cũng có để lại dấu vết, vậy cháu hãy ý thức điều đó trong mỗi một hành động của mình.”
PAULO COELHO
(Nhà văn Brazil)
Thân Trọng Sơn dịch từ bản Tiếng Anh