Saturday, January 23, 2016

2069. Thơ TRẦN HOÀI THƯ Gia vị ngày bão tuyết


Ảnh Phạm Cao Hoàng – Scibilia, January 23, 2016



Trận bão tuyết Jonas đang quét miền Đông
Bà thị trưởng Washington DC cảnh cáo đừng ra đường: Life or death
Sáng nay tôi thức dậy lúc 3 AM
Nhìn qua khung cửa kính thấy tuyết đã viếng tiểu bang mình
Đúng là life or death
Gió tạo thành sóng
Xuân Quỳnh chở sóng vào hồn mình thành bài thơ tình yêu
Ở đây tuyết tạo thành biển
Biển trắng mênh mông
Biển đuổi xô những con người kiêu ngạo
Biển biến những ngôi nhà thành những cù lao cô độc
Biển phong tỏa bủa vây
trường học đóng cửa
nhà thờ không con chiên
Nghĩa trang bia mộ không còn dấu vết
Biển không sóng dữ nộ cuồng
chỉ là những đám bông trắng mịn dập dìu
khiêu vũ
Biển đưa tôi nghĩ đến nỗi cô đơn  của con người
Rốt cùng, tôi chỉ còn lại một mình
Mái nhà dù che chở chúng ta
Trong tháng ngày xa xứ
Bây giờ giam giữ tôi
với nỗi buồn của một tên tù chung thân cấm cố

Không đâu
Thế nào tôi cũng phải cầm xẻng
để dọn driveway
dù tuyết phủ cao hai feet đi nữa
Thế nào tôi cũng dọn cũng xúc cũng rồ máy xe
và sẽ thăm mình
Dù tôi sẽ thở hồng hộc
tim sẽ đập thình thịch như trống dồn
Dù đôi chân sẽ quị
mắt sẽ mờ
môi miệng bị đông cứng
Tôi sẽ làm
để mà đến thăm mình
sẽ ngồi lại bên chiếc giường tự động
sẽ kê lại chiếc gối để mình nằm thoải mái trên giường
Sẽ mở lại bài Chủa Hương của Nguyễn Nhươc Pháp
để mình nghe
để chúng ta cùng nghe
Cám ơn Nguyễn Nhược Pháp
Cám ơn Tô Vũ
cám ơn Tuyệt Tình Ca
Cám ơn Tô Ánh Nguyệt
cám ơn  Ánh Tuyết  Lê Dung Sĩ Phú
Họ  đã giúp tôi khi tôi bất lực
Tôi không thể nấu một món ăn nào để mình cảm thấy ngon
Tôi vụng về khi vào bếp
Tôi không biết gia vị nào để làm mính nuốt vào cùng miếng cơm miếng cháo
Nhưng mà tôi có gia vị này
quí lắm
Gia vị của trái tim tôi
dành cho mình
trong ngày bão tuyết


Trần Hoài Thư
January 23, 2016