HOÀNG XUÂN SƠN
cửa náo
bụi
lầm
một thuở khai môn
cửa
mở cửa mở
rước
hồn vào chơi
áng
mây thưa. dạ bên đời
nơi
tường thuỵ có
ngoài
trời thì không
làm
sao em nhớ tóc bồng
gió
chui khe hở
mà
bông vẫn hường
thôi
về nhuốm lại thắt lưng
cột
thơm trăm búi
nghi
hồng cổ trang
xứ
đèo
cửa
han
đời
rỉ một lần
nước
sơn hệ lụy
ăn
dần tóc tơ
ngày
cuồng như một bãi xe
chuyến
đi chưa tới
chuyến
về đợi không
mon
men. phiền não chất chồng
đã
thu nghiệm tới mùa đông giảo hình
bấy
giờ. bên cạnh
phiêu
sinh
mày
râu đã nhược
mấy
tình lưu vong
hoàng xuân sơn
juillet/octobre - 2015